Bởi vậy, từ rất sớm các bậc hiền triết đã nhấn mạnh sự cần thiết của việc tu tâm dưỡng tính ở mỗi người.Tuy nhiên, người ta chỉ có thể tu dưỡng một khi đã đạt đến một trình độ nhận thức nào đó. Để có được trình độ đó, vai trò của giáo dục là chủ yếu.Nói rõ hơn, phải dạy dỗ con người, từ lúc mới bắt đầu biết suy nghĩ, về điều hay lẽ phải. Ngay từ bậc giáo dục mầm non và tiểu học phải có những môn học bắt buộc về cách làm người.Trong khuôn khổ những môn học ấy, học trò nhỏ được dạy để biết yêu thương, kính trọng, hiếu thảo với cha mẹ, ông bà; yêu thương đồng bào, đồng loại; có ý thức tương trợ, giúp đỡ người nghèo, người tật nguyền, người gặp nạn, phụ nữ có thai, cụ già, trẻ nhỏ; có tính liêm chính, trong sạch, không tham lam, tìm cách chiếm đoạt đồ đạc của người khác (người thân, bè bạn...); nhặt của rơi phải cố gắng tìm kiếm người mất tài sản để trao trả; biết sống văn minh, lịch sự: gặp đèn đỏ thì dừng lại; gặp người lớn biết chào hỏi; gặp đám tang ngả mũ chia buồn...Tất nhiên, để tất cả những điều dạy dỗ được trẻ tiếp thu và ghi nhớ, điều cần thiết là phải làm cho trẻ nhận thấy đó thật sự là những điều được xã hội cổ vũ, tôn vinh.
Trước hết, phải xây dựng, duy trì đạo đức, liêm chính trong môi trường giáo dục, trong nhà trường; các thầy, cô giáo phải là những tấm gương. Thầy giáo, cô giáo phải tỏ ra là người cha, người mẹ mẫu mực, người bạn tốt, công dân tốt.
Thầy cô không bắt chẹt hoặc gây áp lực đối với học sinh và phụ huynh; không vòi vĩnh quà cáp nhân ngày lễ, tết; không mua bán điểm, danh hiệu.
Muốn được vậy, điều kiện cần là có chế độ đãi ngộ thích đáng để thầy cô có được cuộc sống thoải mái nhờ công việc dạy dỗ hoặc quản lý giáo dục và không cần loay hoay tìm cách khác để có thu nhập.
đang được dịch, vui lòng đợi..
