Bao lâu rồi mình chẳng gọi tên nhau.
Không hỏi thăm, không quan tâm nhau nữa.
Không đón đưa, không một lời hẹn hứa.
Không giận hờn mà cứ thế lặng im.
Bao lâu rồi mình không kể nhau nghe?
Chuyện ăn uống hàng ngày và thói quen thường nhật.
Chuyện vu vơ và những điều vụn vặt.
Cũng kể hết mà sao giờ lại thờ ơ ?
Bao lâu rồi đoạn đường mãi chia đôi?
Anh bước đơn côi, em một mình ngược hướng.
Kỷ niệm năm xưa nay chôn vùi quán vắng.
Đến bao giờ mới thôi nghĩ về nhau ?