Hà Nội - một ngày đầu đông mưa phùn!Trở về phòng ngủ sau giờ học, cầm  dịch - Hà Nội - một ngày đầu đông mưa phùn!Trở về phòng ngủ sau giờ học, cầm  Nhật làm thế nào để nói

Hà Nội - một ngày đầu đông mưa phùn

Hà Nội - một ngày đầu đông mưa phùn!
Trở về phòng ngủ sau giờ học, cầm trên tay cốc trà gừng đang uống dở, con lặng ngắm làn mưa bay ngoài phố qua khung cửa sổ.
Hương hoa sữa qua khe cửa lọt vào căn phòng nhỏ trên tầng 3, thoang thoảng một mùi hương dễ chịu.
Chút gió se lạnh đầu mùa khẽ làm con rùng mình, thành phố bắt đầu lên đèn, làn mưa mỗi lúc như nặng hạt hơn.
Chợt mắt con dừng lại bên kia đường, dưới gốc hoa phượng, bên cạnh chiếc xe máy, 1 người cha đang mặc áo mưa cho đứa bé.
Vì trời bắt đầu nhá nhem tối nên con nhìn không rõ lắm, chắc người cha nào đó đang đón con đi học về.
Cái khoảnh khắc màn đêm buông xuống trong tiết trời mát mẻ nơi đất khách quê người dễ làm lòng người thổn thức những cảm xúc khó tả.
Giờ đây con cũng vậy bố à, cha con ấy làm con thấy chạnh lòng. Nỗi nhớ tràn về, nhớ bố, nhớ mẹ, nhớ nhà và nhớ ký ức thuở ấu thơ ngày nào.
Vào một chiều mưa mùa đông, khi con đang học lớp 3...
Tiếng trống tan trường vang lên hòa vào tiếng mưa rơi, các bạn ùa ra trước cửa lớp như ong vỡ tổ xúm xít bên phụ huynh của các bạn.
Cơn mưa to quá, mưa càng lúc càng nặng hạt, mắt con cứ ngóng ra phía cổng trường mặc dù con biết chiều nay bố vẫn phải đi làm tới hơn 5h mới về.
Mưa to quá, không thể về được, con đành chờ bố tới đón. Sân trường bắt đầu thưa người, trời dần tối hơn, con bắt đầu thấy sợ nhưng không biết làm sao cả, chỉ biết đứng đợi và hy vọng bố sẽ tới nhanh.
Lúc đó tự nhiên con bật khóc, con khóc vì thương bố, thương mẹ, con khóc vì bản thân mình nhỏ bé, cảm thấy tủi thân.
Con khóc vì hình ảnh bố, mẹ phải gồng mình trên chiếc xe đạp cũ hòa vào trong cơn mưa để đạp xe thật nhanh từ cơ quan tới trường đón con.
'Bố!' - Con hét lên sung sướng khi thấy chiếc xe quen thuộc xuất hiện. Mưa tạt vào mặt bố ướt nhòe, những sợi tóc dính bết vào trán, chiếc mũ áo mưa nghiêng hẳn phần nhiều ra phía sau.
'Lên xe đi con', bố gọi lớn khi chiếc xe lại gần sát chỗ con đứng. Nhanh nhẹn chui tọt lên gác baga xe, con trùm kín áo mưa và ôm chặt lấy lưng bố.
'Bám chắc vào nha con. Con có sợ không?', bố vừa đạp xe, vừa lo lắng cho con.
Con có nghe được tiếng thở hổn hển trong tiếng nói của bố. Con cảm thấy có lỗi và hối hận vì đã không nghe lời bố dặn mang theo áo mưa.
'Con không sao cả', con đáp lại và ôm chặt lấy lưng bố như sợ chỉ cần xe xóc nhẹ một chút là con bị rơi xuống đất.
Rồi con bi bô khoe với bố chiều nay được cô giáo khen vì đã tìm ra cách giải bài toán mà cả lớp không có ai làm được.
Tiếng xe đạp lọc cọc hòa vào tiếng mưa, bố gồng lưng lên để chiếc xe lăn bánh, làn mưa như tụt dần phía sau.
Bố! Có lẽ ngày ấy quá trẻ con và hồn nhiên nên con chưa thể hiểu và biết hết để chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống với bố.
Đã nhiều năm trôi qua nhưng ký ức về những chiều mưa tan học chờ bố tới đón vẫn hiện rõ trong trái tim con, cảm giác đó bình an đến lạ bởi con biết chắc chắn dù sớm hay muộn bố cũng luôn xuất hiện.
Trong suốt những năm tháng qua, hình ảnh bố gồng mình lên trong cơn mưa đi làm rồi lại đón con đi học về đã thôi thúc, tiếp thêm động lực cho con mạnh mẽ sống.
Và sau này con dần hiểu ra sự hy sinh thầm lặng của bố đối với con thật tuyệt vời - một tình yêu không lời dành cho con.
Nhiều lúc con bật khóc bởi thật khó để con có thể nấu cho bố một bữa cơm hay giặt cho bố một bộ quần áo.
Giờ đây tóc bố bạc đi nhiều lắm, bố yếu và gầy đi nhiều mà vẫn một mình thầm lặng như ngày xưa.
Bố! Ở nơi quê nhà, bố cố gắng thật nhiều bố nhé, con sẽ về thăm bố vào ngày gần nhất có thể.
Con hạnh phúc biết bao khi ký ức tuổi thơ luôn in đậm bóng dáng của bố, và con rất tự hào bởi con có một ông bố rất tuyệt vời.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Nhật) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Hà Nội - một ngày đầu đông mưa phùn!Trở về phòng ngủ sau giờ học, cầm trên tay cốc trà gừng đang uống dở, con lặng ngắm làn mưa bay ngoài phố qua khung cửa sổ.Hương hoa sữa qua khe cửa lọt vào căn phòng nhỏ trên tầng 3, thoang thoảng một mùi hương dễ chịu.Chút gió se lạnh đầu mùa khẽ làm con rùng mình, thành phố bắt đầu lên đèn, làn mưa mỗi lúc như nặng hạt hơn.Chợt mắt con dừng lại bên kia đường, dưới gốc hoa phượng, bên cạnh chiếc xe máy, 1 người cha đang mặc áo mưa cho đứa bé.Vì trời bắt đầu nhá nhem tối nên con nhìn không rõ lắm, chắc người cha nào đó đang đón con đi học về.Cái khoảnh khắc màn đêm buông xuống trong tiết trời mát mẻ nơi đất khách quê người dễ làm lòng người thổn thức những cảm xúc khó tả.Giờ đây con cũng vậy bố à, cha con ấy làm con thấy chạnh lòng. Nỗi nhớ tràn về, nhớ bố, nhớ mẹ, nhớ nhà và nhớ ký ức thuở ấu thơ ngày nào.Vào một chiều mưa mùa đông, khi con đang học lớp 3...Tiếng trống tan trường vang lên hòa vào tiếng mưa rơi, các bạn ùa ra trước cửa lớp như ong vỡ tổ xúm xít bên phụ huynh của các bạn.Cơn mưa to quá, mưa càng lúc càng nặng hạt, mắt con cứ ngóng ra phía cổng trường mặc dù con biết chiều nay bố vẫn phải đi làm tới hơn 5h mới về.Mưa to quá, không thể về được, con đành chờ bố tới đón. Sân trường bắt đầu thưa người, trời dần tối hơn, con bắt đầu thấy sợ nhưng không biết làm sao cả, chỉ biết đứng đợi và hy vọng bố sẽ tới nhanh.Lúc đó tự nhiên con bật khóc, con khóc vì thương bố, thương mẹ, con khóc vì bản thân mình nhỏ bé, cảm thấy tủi thân.Con khóc vì hình ảnh bố, mẹ phải gồng mình trên chiếc xe đạp cũ hòa vào trong cơn mưa để đạp xe thật nhanh từ cơ quan tới trường đón con.'Bố!' - Con hét lên sung sướng khi thấy chiếc xe quen thuộc xuất hiện. Mưa tạt vào mặt bố ướt nhòe, những sợi tóc dính bết vào trán, chiếc mũ áo mưa nghiêng hẳn phần nhiều ra phía sau.'Lên xe đi con', bố gọi lớn khi chiếc xe lại gần sát chỗ con đứng. Nhanh nhẹn chui tọt lên gác baga xe, con trùm kín áo mưa và ôm chặt lấy lưng bố.'Bám chắc vào nha con. Con có sợ không?', bố vừa đạp xe, vừa lo lắng cho con.Con có nghe được tiếng thở hổn hển trong tiếng nói của bố. Con cảm thấy có lỗi và hối hận vì đã không nghe lời bố dặn mang theo áo mưa.'Con không sao cả', con đáp lại và ôm chặt lấy lưng bố như sợ chỉ cần xe xóc nhẹ một chút là con bị rơi xuống đất.Rồi con bi bô khoe với bố chiều nay được cô giáo khen vì đã tìm ra cách giải bài toán mà cả lớp không có ai làm được.Tiếng xe đạp lọc cọc hòa vào tiếng mưa, bố gồng lưng lên để chiếc xe lăn bánh, làn mưa như tụt dần phía sau.Bố! Có lẽ ngày ấy quá trẻ con và hồn nhiên nên con chưa thể hiểu và biết hết để chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống với bố.Đã nhiều năm trôi qua nhưng ký ức về những chiều mưa tan học chờ bố tới đón vẫn hiện rõ trong trái tim con, cảm giác đó bình an đến lạ bởi con biết chắc chắn dù sớm hay muộn bố cũng luôn xuất hiện. Trong suốt những năm tháng qua, hình ảnh bố gồng mình lên trong cơn mưa đi làm rồi lại đón con đi học về đã thôi thúc, tiếp thêm động lực cho con mạnh mẽ sống.Và sau này con dần hiểu ra sự hy sinh thầm lặng của bố đối với con thật tuyệt vời - một tình yêu không lời dành cho con.Nhiều lúc con bật khóc bởi thật khó để con có thể nấu cho bố một bữa cơm hay giặt cho bố một bộ quần áo.Giờ đây tóc bố bạc đi nhiều lắm, bố yếu và gầy đi nhiều mà vẫn một mình thầm lặng như ngày xưa.Bố! Ở nơi quê nhà, bố cố gắng thật nhiều bố nhé, con sẽ về thăm bố vào ngày gần nhất có thể.Con hạnh phúc biết bao khi ký ức tuổi thơ luôn in đậm bóng dáng của bố, và con rất tự hào bởi con có một ông bố rất tuyệt vời.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Nhật) 2:[Sao chép]
Sao chép!
ハノイ- !冷凍霧雨初期の頃には
戻る放課後寝室に、ジンジャーティーのハーフ酔ってカップを保持し、私は雨が窓から通りに飛ぶ企図される。
ミルクの花の香りは、窓からアパートに達しましたかすかに3階の小さな部屋、心地よい香り。
少し肌寒い風シーズン序盤のようなすべての瞬間を都市が光に始めたとして、少し震え雨重いが。
突然、私の目には、通りの向こう停止しました、華やか下、オートバイの横に、1父親が子供のためのレインコートを着ていた。
ビューでは、父親が学校に子供を取っていた作るために、非常に明確ではありませんので、それは夕暮れに始めました。
瞬間の夜は涼しい天候で簡単には彼の心何とも言えない気持ち。すすり泣く異国の地落ちる
あまりにも今の父を、あなたはあなたの父のレモンの心を見ました。ノスタルジア、バック氾濫。毎日子供時代の思い出を、ホームシックにあなたを欠場し、覚えて、彼を欠場
雨の冬の午後、私はグレード3にあったとき、...
ドラム学校の空気は雨の音に響き渡りましたミツバチの両親はあなたの側に引き寄せとして、あなたはクラスのドアを飛び出す。
雨が強すぎる、雨は私はまだ、この日の午後には発表している知っておきものの校門に向かって心配そうに、私の目を重く成長しました新しい5Hに多くの作業。
あまりにも大雨、ことができない、お父さんのためには、私を選びます。言っ校庭、徐々に暗く空を始め、私は。恐れて感じるようになったが、ちょうど待って、彼は断食する場合と希望を知っているか、知りません
、そして、私は父のために同情のうち泣く、自然に叫びました私の母を愛し、私は小さな自分のために泣いて、とても不幸な感じ。
私は両親が遺体を拾うために学校から高速乗って雨の中、古い自転車の空気にゴングの写真のために泣きます。
「お父さん!」-私は、車はおなじみ表示されるように叫び。雨がずっと後方に傾ける額、帽子、レインコート上の彼の顔湿った、粘着性の毛ブラーになった。
父の車の子供たちに'取得呼び出されたときに近いホールスタンドに車両。敏捷性は、二階バガ車、フード付きのレインコートやバックお父さんを握りしめを滑って。
「ハング、まともな子に。あなたが恐れている?」父サイクリング、ちょうど私を心配。
私は父の声であえぎを聞くことができます。私は聞いていないために罪悪感や自責の念がレインコートを持って来るように言われた気がします。
「あなたは大丈夫」、私は戻って答えたと恐れていたほんの少しのジョグ車は子供の滝であるとして発表クラッチ地面。
そして、せせらぎの先生と風が今日の午後は、誰がクラス行わないという問題を解決する方法を見つけたことで表彰されたと発表しました。
雨濾過空気杭のスペインのサイクリングを、車椅子にバックアップゴング発表ホイール、雨バックとして着実に落下。
お父さん!おそらく、あまりにも幼稚と無邪気なその日は、私は理解して。あなたと人生の困難を共有するために、すべてを知ることができない
多くの年が経過したため、しかし、学校を選ぶためにお父さんを待っている雨の午後の思い出がまだあります明らかに私の心に、奇妙な平和を感じていることを私はもっと早く知っているので、以降確実にも常に発表登場しました。
過去5ヶ月の間、彼は雨の中で写真をアップゴングしてから作業し、それらをピックアップして行くと発表学校、私は強い生きるための余分な動機からインスピレーションを得た。
そして、それ以降、私は徐々に私のために父のサイレント犠牲が素晴らしかった理解- 。あなたのための無言の愛
多くの子どもたちそれは私が食事や衣服のセットを発表する発表クリーニングを調理する可能性があるため、泣くのは難しい。
今すぐ公開銀色の髪はるかに行く、はるかに薄く、弱いと彼のサイレント、まだ昔のように宣言した。
お父さん!故郷では、私はできるだけ近い日に訪問し、硬いその後発表されたと発表してみてください。
私はどのように幸せな子供時代の思い出を知っている父と息子の常に大胆なシルエットは私の非常に誇りに思っているように偉大な父があります。
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: