Suốt nhiều năm qua, ông Mạc Văn Mỹ (66 tuổi) đã bỏ hết công việc để cù dịch - Suốt nhiều năm qua, ông Mạc Văn Mỹ (66 tuổi) đã bỏ hết công việc để cù Anh làm thế nào để nói

Suốt nhiều năm qua, ông Mạc Văn Mỹ

Suốt nhiều năm qua, ông Mạc Văn Mỹ (66 tuổi) đã bỏ hết công việc để cùng con trai là Mạc Đăng Mừng đến lớp học chữ, học nghề. Nhờ tình yêu thương của người cha giờ đây Mừng đã đạt được nhiều thành tích đáng nể mà có lẽ người thường cũng không dễ đạt được.
Chúng tôi tìm đến ngôi nhà trọ nơi gia đình ông Mạc Văn Mỹ sinh sống cạnh nhà thờ Xóm Chiếu (phường 15, quận 4). Sau tiếng gọi cửa, một chàng trai cao lớn ra đón chúng tôi bằng nụ cười hiền hậu và một cách giao tiếp chào hỏi khá nhanh nhẹn.
Ít ai có thể nghĩ rằng đây là chàng trai đã từng bị bệnh down từ khi mới ra đời. Mặc Đăng Mừng từ khi lọt lòng mẹ đã bị mắc bệnh down bẩm sinh, nhiều người cứ ngỡ rằng căn bệnh này sẽ đeo đuổi anh đến hết cuộc đời. Tuy nhiên, qua những năm phấn đấu không ngừng cùng với sự đồng hành của người cha, hiện này chàng trai này đã biết chơi đàn Organ, bơi lội, đai nâu võ Aikido và đặc biệt anh vừa nhận chứng chỉ nghề tại trường ĐH Văn Lang với chuyên ngành đồ họa.

Để Mừng đạt được những thành tích như hôm nay bên cạnh anh luôn có người cha là chỗ dựa vững chắc và mẹ là hậu phương luôn kiên trì dõi theo trên từng đoạn đường anh đi. Trên suốt chặng đường dài chinh phục số phận cho đứa con bị bệnh down bẩm sinh luôn có bàn tay của bố sát bên, ông Mỹ đã kiên trì dạy con trai không khuất phục trước bệnh tật và học tập thật tốt.
Tiếp chúng tôi trong căn nhà nhỏ luôn rộn rã tiếng cười, ông Mạc Văn Mỹ (bố của Mừng, 66 tuổi) vui mừng đem khoe cuốn album hình ảnh của con trai trong lớp học đàn, học võ và những tấm huy chương Mừng đạt được trong các kì thi thể dục thể thao do TP.HCM tổ chức với chúng tôi. Đối với ông Mỹ đó là tài sản giá trị nhất mà ông có được.

Bắt đầu câu chuyện về cuộc đời và nghị lực của cậu con trai mình, ông Mạc Văn Mỹ cho hay, ông và vợ mình là bà Đặng Thị An (66 tuổi) cưới nhau vào năm 1970, đến năm 1988 thì sinh đứa con đầu lòng là Mạc Đăng Mừng. Niềm vui khi con trai đầu lòng chào đời chưa được bao lâu thì hai vợ chồng đau đớn phát hiện con bị mắc chứng bệnh down bẩm sinh.

Từ khi biết Mừng mắc bệnh down ông Mỹ như mất đi tất cả, nhiều lần ông định đầu hàng nghịch cảnh nhưng ông nghĩ lại vì thương cho số phận chẳng may của con trai mình. Ông Mỹ đã đưa Mừng đi nhiều nơi chữa trị nhưng không có kết quả. Không muốn con chấp nhận số phận, ông Mỹ đã tự tìm hiểu nhiều phương pháp tự dạy cho con học và tập cho con vượt qua căn bệnh để hòa nhập cùng cộng đồng.

Ông Mỹ bồi hồi nhớ lại: “Sinh con khi vợ đã ở tuổi tứ tuần, bao nhiêu niềm sung sướng, hạnh phúc hai vợ chồng đặt hết lên cái tên Mừng của con vậy mà đến 5 tuổi mừng vẫn không biết đi, đến 9 tuổi vẫn không biết nói. Không muốn con bị người khác chê cười, nên tôi đã tìm phương pháp để dạy cho con biết học Anh văn, học nghề và học nhiều thứ khác để cháu được phát triển tư duy một cách bình thường".


Những ngày đầu tiên cho con đi học ông Mỹ muốn con mình được học đàn để kích thích các dây thần kinh lên não. Nhiều lần ông Mỹ tìm đến các nơi dạy đàn để đăng kí cho con học nhưng đều bị từ chối. Không bỏ cuộc, nhiều tháng liền ông tìm đến phòng dạy đàn ở nhà thờ để học lỏm cách đánh đàn rồi về bàn với vợ gom góp tiền mua đàn về dạy cho con tập đánh đàn. Ngoài việc dạy con đánh đàn ông Mỹ còn dành thời gian mỗi buổi chiều để tập cho Mừng đi trên những viên đá xanh giúp kích thích các dây thần kinh từ lòng bàn chân lên não, giúp cho việc tiếp thu của Mừng nhạy bén hơn.

“Khi đó tôi gõ cửa nơi bán đàn để xin cho con vào học, nhưng thầy bảo con tôi bị bệnh thế thì học được gì. Lúc đó buồn lắm nhưng tôi bảo với họ là nếu con tôi biết đánh đàn thì phải nhận dạy cho cháu, thế là họ cho đánh thử, khi con đánh được một đoạn nhạc thì họ tỏ ra rất ngạc nhiên và sau đó nhận dạy cháu đến bây giờ”, ông Mừng tâm sự.


Đến năm Mừng theo học ở trường Võ Thị Sáu, ông Mỹ phải đưa đón con đi học rồi ngồi lại trường để đợi đón con về. Những ngày nghỉ ông dạy cho con trai học thêm Anh văn. Thấy việc học phổ thông quá khó đối với con ông quyết định cho Mừng nghỉ học lớp 9 và tìm trường dạy nghề đồ họa cho Mừng theo học.

Với những môn học có tính sáng tạo Mừng tỏ ra rất thích thú. Những ngày con đến học môn đồ họa ở trường đại học Văn Lang, ông Mỹ xin thầy dạy cho phép được vào học cùng con, những ghi chú của thầy cô dặn dò ông tỉ mỉ ghi chép lại để về nhà giảng lại cho con.

Cứ như thế sau 5 tháng Mừng đã hoàn thành khóa học chứng chỉ nghề kĩ thuật viên đồ họa. Ngoài khóa học trên ông Mỹ còn cho con mình tham gia rất nhiều khóa học khác như: kỹ năng sống, võ thuật, Anh văn… để Mừng có điều kiện phát triển tốt và tăng tính tư duy hơn. Sau nhiều năm học tập kết hợp rèn luyện giờ đây Mừng đã phát triển khá bình thường và người ngoài khó có thể nhận ra đây là một chàng trai này đã từng mắc bệnh down.


Khi trò chuyện với chúng tôi, Mừng phấn khởi cho hay, sau khi hoàn thành khóa học nghề Mừng đang xin làm việc tại một công ty chuyên về kĩ thuật đồ họa ở Quận 3, để có thêm thu nhập và giúp đỡ bố mẹ. Mừng chia sẻ:“Mình sẽ cố gắng học thật giỏi, làm việc thật giỏi để không phụ lòng bố mẹ mình đã yêu thương mình những năm qua. Qua đây mình cũng khuyên các bạn trẻ khác là đừng bao giờ đầu hàng số phận, dù cuộc sống trao cho mình một số phận nghiệt ngã nhất nhưng nếu mình cố gắng phấn đấu không đầu hàng với số phận thì sau này mình chắc sẽ gặp được thành công”.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Suốt nhiều năm qua, ông Mạc Văn Mỹ (66 tuổi) đã bỏ hết công việc để cùng con trai là Mạc Đăng Mừng đến lớp học chữ, học nghề. Nhờ tình yêu thương của người cha giờ đây Mừng đã đạt được nhiều thành tích đáng nể mà có lẽ người thường cũng không dễ đạt được.Chúng tôi tìm đến ngôi nhà trọ nơi gia đình ông Mạc Văn Mỹ sinh sống cạnh nhà thờ Xóm Chiếu (phường 15, quận 4). Sau tiếng gọi cửa, một chàng trai cao lớn ra đón chúng tôi bằng nụ cười hiền hậu và một cách giao tiếp chào hỏi khá nhanh nhẹn. Ít ai có thể nghĩ rằng đây là chàng trai đã từng bị bệnh down từ khi mới ra đời. Mặc Đăng Mừng từ khi lọt lòng mẹ đã bị mắc bệnh down bẩm sinh, nhiều người cứ ngỡ rằng căn bệnh này sẽ đeo đuổi anh đến hết cuộc đời. Tuy nhiên, qua những năm phấn đấu không ngừng cùng với sự đồng hành của người cha, hiện này chàng trai này đã biết chơi đàn Organ, bơi lội, đai nâu võ Aikido và đặc biệt anh vừa nhận chứng chỉ nghề tại trường ĐH Văn Lang với chuyên ngành đồ họa.Để Mừng đạt được những thành tích như hôm nay bên cạnh anh luôn có người cha là chỗ dựa vững chắc và mẹ là hậu phương luôn kiên trì dõi theo trên từng đoạn đường anh đi. Trên suốt chặng đường dài chinh phục số phận cho đứa con bị bệnh down bẩm sinh luôn có bàn tay của bố sát bên, ông Mỹ đã kiên trì dạy con trai không khuất phục trước bệnh tật và học tập thật tốt. Tiếp chúng tôi trong căn nhà nhỏ luôn rộn rã tiếng cười, ông Mạc Văn Mỹ (bố của Mừng, 66 tuổi) vui mừng đem khoe cuốn album hình ảnh của con trai trong lớp học đàn, học võ và những tấm huy chương Mừng đạt được trong các kì thi thể dục thể thao do TP.HCM tổ chức với chúng tôi. Đối với ông Mỹ đó là tài sản giá trị nhất mà ông có được.Bắt đầu câu chuyện về cuộc đời và nghị lực của cậu con trai mình, ông Mạc Văn Mỹ cho hay, ông và vợ mình là bà Đặng Thị An (66 tuổi) cưới nhau vào năm 1970, đến năm 1988 thì sinh đứa con đầu lòng là Mạc Đăng Mừng. Niềm vui khi con trai đầu lòng chào đời chưa được bao lâu thì hai vợ chồng đau đớn phát hiện con bị mắc chứng bệnh down bẩm sinh. Từ khi biết Mừng mắc bệnh down ông Mỹ như mất đi tất cả, nhiều lần ông định đầu hàng nghịch cảnh nhưng ông nghĩ lại vì thương cho số phận chẳng may của con trai mình. Ông Mỹ đã đưa Mừng đi nhiều nơi chữa trị nhưng không có kết quả. Không muốn con chấp nhận số phận, ông Mỹ đã tự tìm hiểu nhiều phương pháp tự dạy cho con học và tập cho con vượt qua căn bệnh để hòa nhập cùng cộng đồng.Ông Mỹ bồi hồi nhớ lại: “Sinh con khi vợ đã ở tuổi tứ tuần, bao nhiêu niềm sung sướng, hạnh phúc hai vợ chồng đặt hết lên cái tên Mừng của con vậy mà đến 5 tuổi mừng vẫn không biết đi, đến 9 tuổi vẫn không biết nói. Không muốn con bị người khác chê cười, nên tôi đã tìm phương pháp để dạy cho con biết học Anh văn, học nghề và học nhiều thứ khác để cháu được phát triển tư duy một cách bình thường".Những ngày đầu tiên cho con đi học ông Mỹ muốn con mình được học đàn để kích thích các dây thần kinh lên não. Nhiều lần ông Mỹ tìm đến các nơi dạy đàn để đăng kí cho con học nhưng đều bị từ chối. Không bỏ cuộc, nhiều tháng liền ông tìm đến phòng dạy đàn ở nhà thờ để học lỏm cách đánh đàn rồi về bàn với vợ gom góp tiền mua đàn về dạy cho con tập đánh đàn. Ngoài việc dạy con đánh đàn ông Mỹ còn dành thời gian mỗi buổi chiều để tập cho Mừng đi trên những viên đá xanh giúp kích thích các dây thần kinh từ lòng bàn chân lên não, giúp cho việc tiếp thu của Mừng nhạy bén hơn.“Khi đó tôi gõ cửa nơi bán đàn để xin cho con vào học, nhưng thầy bảo con tôi bị bệnh thế thì học được gì. Lúc đó buồn lắm nhưng tôi bảo với họ là nếu con tôi biết đánh đàn thì phải nhận dạy cho cháu, thế là họ cho đánh thử, khi con đánh được một đoạn nhạc thì họ tỏ ra rất ngạc nhiên và sau đó nhận dạy cháu đến bây giờ”, ông Mừng tâm sự.Đến năm Mừng theo học ở trường Võ Thị Sáu, ông Mỹ phải đưa đón con đi học rồi ngồi lại trường để đợi đón con về. Những ngày nghỉ ông dạy cho con trai học thêm Anh văn. Thấy việc học phổ thông quá khó đối với con ông quyết định cho Mừng nghỉ học lớp 9 và tìm trường dạy nghề đồ họa cho Mừng theo học.Với những môn học có tính sáng tạo Mừng tỏ ra rất thích thú. Những ngày con đến học môn đồ họa ở trường đại học Văn Lang, ông Mỹ xin thầy dạy cho phép được vào học cùng con, những ghi chú của thầy cô dặn dò ông tỉ mỉ ghi chép lại để về nhà giảng lại cho con. Cứ như thế sau 5 tháng Mừng đã hoàn thành khóa học chứng chỉ nghề kĩ thuật viên đồ họa. Ngoài khóa học trên ông Mỹ còn cho con mình tham gia rất nhiều khóa học khác như: kỹ năng sống, võ thuật, Anh văn… để Mừng có điều kiện phát triển tốt và tăng tính tư duy hơn. Sau nhiều năm học tập kết hợp rèn luyện giờ đây Mừng đã phát triển khá bình thường và người ngoài khó có thể nhận ra đây là một chàng trai này đã từng mắc bệnh down.Khi trò chuyện với chúng tôi, Mừng phấn khởi cho hay, sau khi hoàn thành khóa học nghề Mừng đang xin làm việc tại một công ty chuyên về kĩ thuật đồ họa ở Quận 3, để có thêm thu nhập và giúp đỡ bố mẹ. Mừng chia sẻ:“Mình sẽ cố gắng học thật giỏi, làm việc thật giỏi để không phụ lòng bố mẹ mình đã yêu thương mình những năm qua. Qua đây mình cũng khuyên các bạn trẻ khác là đừng bao giờ đầu hàng số phận, dù cuộc sống trao cho mình một số phận nghiệt ngã nhất nhưng nếu mình cố gắng phấn đấu không đầu hàng với số phận thì sau này mình chắc sẽ gặp được thành công”.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Throughout the years, Mr. Mac Van American (66) have left all the work to the sons of Mac Dang Good to literacy classes and vocational training. Thanks to the love of the Good father now has achieved many remarkable achievements that maybe people are often not easy to achieve.
We look to the house where his family inn Mac Van Americans live next to the church Xom Chieu (Ward 15, District 4). After calling the door, a tall man came out to meet us with a kind smile and a hello to communicate quite agile.
Few people may think this is ever sick guy down from inception . Even good news from the womb were down congenital disease, many people thought that this disease will pursue him throughout his lifetime. However, over the years strive together with the companionship of the father, does this guy have to know to play the organ, swimming, brown belt in Aikido and he recently received special certificates at the University of Van Lang with specialized graphics. To Celebrate accomplishments achieved today, beside you always have the father is the support pillar and the rear mother tirelessly watching every step of his way. On the whole long way to conquer fate for sick children down congenital dad always close to hand, the US has persistently taught his son does not succumb to disease and study well. Next we in small house always boisterous laughter, Mr. Mac Van American (father of the Gospel, 66) excited to bring the album image breeze of herd boys in the classroom, studying martial arts and the Gospel medal achieved in the period sport competition organized by the City with us. For him it's America's most valuable assets which he may be. Start the story of the life and energy of his son, Mr Mac Van American said he and his wife, Dang Thi An (66 years) were married in 1970, until 1988, the first child born as Mac Dang Good. Joy when her first son was born not long, the couple discovered the pain suffered from congenital disease down. Since he knows the Good disease down US as losing everything, he repeated the first every adversity he think because compassion for the unfortunate fate of his son. He brought the Gospel to many US medical care but no results. Do not want you to accept fate, Mr. America himself learn many methods to teach children to learn and practice to overcome the disease to integrate with the community. Mr. America remembers fondly: "Having a child when his wife in his forties, how much pleasure, happy couple set off on the name of the Gospel so that to celebrate 5 years of age is still unknown to, from 9 years old still can not speak. Do not want the other person to be ridiculed, so I had to find ways to teach your kids to learn English, learn vocational and other things for children are developing normally thinking ". The first day for children His attendance America want their children to stimulate learning herd nerves to the brain. Many times he US seek to connect the leads to be registered for school children but were denied. Do not give up, many months he find room in the church for piano lessons from piano and spoke more about fundraising goals with his wife buy collective forum for teaching me guitar. Besides teaching the hit American men also spend time each afternoon to file for Good walking on green stones help stimulate the nerves from the feet to the brain, allowing the acceptance of the Good sharper. "When I knocked on the door which sells board to give me at school, but teachers told me I was sick then learned anything. At that sad but I told them that if my children know they must get taught piano for me, so they try to hit, when I hit a piece of music, they was very surprised and then received her teaching until now, "Mr. Good said. In the Gospel according to Vo Thi Sau school, he US must transfer their children to school and then sit back to wait and pick them up on the field. Weekends he teaches son to learn more English. Seeing the high school is too difficult for his son decided to leave school Good grades 9 and find vocational school to study graphic Gospel. With these innovative courses proved very interesting Gospel. The day I studied graphics at the University of Van Lang, the US he would like teachers to allow the child to be in school, the teacher notes reminding him meticulously recorded to go home for the child went through. Just like that after 5 months of the Good has completed course certificates graphics technician. In addition to his course on the US while their children participated in many other courses such as life skills, martial arts, English ... to Celebrate with good growing conditions and increased more thinking. After years of study combining exercise Gospel now has developed quite normally and outsiders can hardly recognize this is a guy had the disease down. When talking to us, Happy excited said After completing this course are applying the Good job working at a firm specializing in graphic techniques in District 3, for additional income and help parents. To share: "I will try to do well, work well so we do not disappoint my parents loved her for years. Over here I also recommend other young people is to never surrender fate, though given his life a most cruel fate, but if I try to strive to not surrender to their fate, the latter will meet success ".























đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: