Tôi tự hỏi bản thân có bao nhiêu người vì các bạn mà khóc cạn nước mắt, bỏ sức lực của tuổi trẻ dại khờ để chạy theo, chút tình cảm chỉ biết chôn chặt nơi trái tim bé nhỏ cứ tăng dần khi gặp mặt. Chút ảo tưởng hào nhoáng cuối cùng cũng chợt tắt khi bất chợt phải trở về với thực tại mà tâm trí chưa sẵn sàng. ..Cho đến cuối cùng, mọi thứ đều phải trở lại đúng quỹ đạo quay của nó, các anh vẫn là idol còn em mãi là fangirl bé nhỏ trong hàng triệu người yêu thương các anh. Giữa chúng ta chưa bao giờ bị ngăn cách bởi khoảng cách địa lý. Mà khoảng cách duy nhất chính là ánh hào quang của các anh, đứng trước mặt nhau nhưng cảm giác xa xôi không chạm được cứ bao trùm lấy con người nhỏ bé của em. Em sợ lắm sợ mình rơi vào tình cảm đặc biệt với các anh nếu em chạm tay đến. Nên em chọn một góc nhỏ, chỉ đứng đó rồi nhìn ngắm 7 con người mà em yêu thương. Cùng Bangtan sống trong thời khắc Hoa Dạng Niên Hoa, khoảnh khắc đẹp nhất của chính bản thân mình là đủ rồi.....
đang được dịch, vui lòng đợi..
