Sao anh lại đánh em thế này... đừng đánh em nữa anh ơi!

Sao anh lại đánh em thế này... đừng

Sao anh lại đánh em thế này... đừng đánh em nữa anh ơi!"

Mới chiều hôm qua đây thôi, trên đường đi học về tôi gặp một cảnh tượng thật đau lòng, một người đàn ông đánh tới tấp vào mặt, lưng một người phụ nữ. Vừa cố chống chọi với cơn khát bạo hành của chồng, chị vừa khóc lóc van xin: "Sao anh lại đánh em thế này... đừng đánh em nữa anh ơi!". Tôi hơi sững người, nhưng cũng không lấy làm lạ vì đã từng chứng kiến cảnh như thế này nhiều lần. Ấy thế mà lâu nay tôi lại nghe người ta nói rằng: "Gia đình là nơi để yêu thương".

Đã trôi qua một khoảng thời gian khá dài tôi đã sống, đã làm, đã ra đi... và tìm tòi những minh chứng cho điều mình nghe thấy. Thế rồi, lại đắng lòng biết mấy, khi tôi chợt nhận ra thời gian càng quay nhanh thì tình người cũng dần tan biến. Cuộc sống vô tâm làm nguội lạnh tình cảm trong trái tim mỗi người. Xã hội đổi thay và lòng người cũng dần thay đổi, mọi tính toán thiệt hơn trong cuộc sống làm mất đi những vẻ đẹp tự nhiên vốn có, hạnh phúc thì ít nhưng đắng cay lại nhiều, bao nhiêu mảnh đời bất hạnh vì cuộc sống gia đình không hòa thuận, thậm chí tan vỡ, và những hiểm nguy luôn rình rập... Tôi cười gượng: “Đấy! Một thảm họa hay nghịch cảnh trần gian?” Quá xót xa, tôi căm ghét và lên án những hành động tàn ác này - bạo lực gia đình.

Ở cõi vô thường này mấy ai còn lạ lẫm với khái niệm “bạo lực gia đình”, nó đang diễn ra hàng ngày, hàng giờ trong chính cuộc sống của mỗi người chúng ta. Bạo lực gia đình, một cụm từ ngắn gọn, chỉ cho những hành động độc ác, vô nhân tính, vô đạo đức, không còn nhân phẩm của một số người trong xã hội, hành vi đó xảy ra trong phạm vi gia đình, giữa các thành viên với nhau. Không những ở Việt Nam nói riêng mà nó bao gồm cả toàn thế giới, đặc biệt là các quốc gia thuộc Châu Phi. Hằng năm trên thế giới, số người chết và bị thương vì loại tệ nạn này không ngừng tăng lên. Thật đau đớn biết bao cho những điều chúng ta đã thấy. Và tôi nghĩ, có hay không? Ở đâu? Cho tôi xin hai chữ công bằng.

Gần đây, nổi cộm trên các sách báo, các phương tiện thông tin đại chúng là các vụ thương tâm về bạo hành trẻ nhỏ khiến người xem không ngừng suy nghĩ. Cách đây vài ngày, dư luận người Việt không khỏi xôn xao và cảm thương cho cháu bé 15 tháng tuổi ở TP.HCM bị chính cha mẹ mình đánh chấn thương sọ não. Một sự thật ngỡ ngàng khiến người xem bất bình khi thủ phạm lại quá thản nhiên cho rằng đó là “chuyện bình thường”. Tôi như nghẹn ứ lồng ngực khi nghe người mẹ trả lời câu hỏi của phóng viên nhà báo: “Nó bị té xe mà!”. Một lời nói lạnh lùng tới tận xương tủy, tôi tê buốt thân mình, đấy cũng gọi là mẹ sao? - người mang nặng chín tháng mười ngày, tôi tự hỏi. Hình như là tôi đang khóc, nhưng nước mắt tôi không rơi... là vì tôi đang lo cho số phận, cho tương lai mịt mù của đứa trẻ này.

Cùng trên tuyến đường chạy dọc vào miền Nam yêu quý, quanh năm ruộng đất tốt tươi, cò bay thẳng cánh, vẫn còn hiện lên trên nét mặt của mỗi người dân Hậu Giang thôn quê nghèo một nỗi bang hoàng như cắn xé tâm can khi được ai đó hỏi về chuyện cậu học sinh cấp 1, N.V.T bị cha và mẹ kế đánh gãy xương sườn, nhốt vào chuồng chó 3 ngày không cho ăn. Nói đến đây tôi không còn kìm lòng mình được nữa, sự chua chát phủ lên trong từng hơi thở của mình. Tôi tự hỏi tại sao lại thế? Những người làm cha mẹ đó liệu họ có cảm thấy đớn đau khi hành hạ con cái mình không? Hay vì do em lỡ mang số kiếp con riêng để “đến đây” làm người?

Chuyện của những thiên thần nhỏ chỉ là một nốt trầm trong bản nhạc bạo lực bay bổng, còn những nốt cao luôn vút lên với biết bao bi kịch. Hạnh phúc gia đình vỡ tan, con cái gặp nhiều bất hạnh... Sinh ra với thân phận phụ nữ ai không mong gặp được người chồng yêu thương mình. Cảnh cuộc sống hạnh phúc viên mãn luôn là niềm ước ao của bao cô gái trẻ. Khi tình yêu thăng hoa, niềm vui ấy sẽ dần lớn theo năm tháng nhưng có ngờ đâu nó lại trở thành địa ngục. Tình yêu trên đời vốn là ích kỉ, nhưng sự độc đoán, cổ hủ lại khiến con người ta trở nên vô cảm, một khi sự ghen tuông nổi dậy thì tình yêu đẹp đó dù được xây dựng trong bao nhiêu năm cũng trôi vào tro bụi. Đấy là tình cảnh chung của bao chị em phụ nữ đang phải gánh chịu.

Chuyện chị H. ở Nghệ Tĩnh là một minh chứng nóng lên cho hành vi này. Vì quá ghen tuông theo kiểu mù quáng, người chồng hiền từ đức độ bao nhiêu năm chung sống đã không có cảm giác run sợ khi dùng dao xẻo thịt vợ. Một hành động man rợ đến kẻ điên cũng phải khiếp sợ. Tôi thường nghe mấy anh thi nhân vẫn hay ví von rằng “phụ nữ như đóa phù dung”. Nói đến phụ nữ ai cũng nghĩ ngay đến sự hiền lành, đức độ, mỏng manh và xinh đẹp, đòi hỏi ai có được cũng phải nâng niu và bảo trọng. Nhưng cuộc đời thì nào như tác phẩm văn học, còn lắm những đắng cay, tủi hờn mà biết bao “đóa phù dung” phải chịu.

Hôm qua tôi đọc báo, lang thang trên các dòng tin mạng, tôi thấy tái tê cõi lòng khi đọc tin một chị tên H. ở Nam Định bị chồng đánh đập, hành hạ dã man, dùng kim tiêm đâm vào vùng kín. Người đàn ông vũ phu ấy còn bắt vợ mình ăn phân lợn... bây giờ khuôn mặt chị đã biến dạng qua nhiều đòn t
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Why are you hitting me like this ... don't hit me again! "New yesterday afternoon, on the way to school I met a real spectacle, a man to pull over to the side, the back of a woman. Just try to succumb to thirst of her husband's violence, she has just crying begging: "why did you leave me like this... don't hit me again!". I am somewhat tall people, but also not overwhelmed because have witnessed scenes like this many times. What's that I hear people say that: "the family is the place to love".Have passed a rather long period of time I have lived, have done, gone ... and explore the evidence for what I hear. Then, back to the bitter heart know, when I suddenly realized the more time spinning faster then the mistress who also gradually vanish. Life is no cool sentiment in the hearts of every person. Social change and the thought of gradually changing, all calculated than in life do take away the inherent natural beauty, happiness, then at least but the bitterness many, how many pieces of unhappiness because the family lives in harmony, not broken even, and the danger is always lurking ... I laugh very compelling: "! A disaster or worldly adversity? " Too sorry, I hate and condemn this brutal action-family violence.In the impermanence of this those who are also strange with the concept of "family violence", it is taking place daily, every hour in the life of each of us. Family violence, a brief phrase, only for the Act of cruelty, inhuman, immoral, no longer the dignity of some people in the society, behavior that occurs within the family, between the members together. Not those in Vietnam said that it included the whole world, especially the countries of Africa. Every year around the world, the number of people killed and wounded as vices do not stop growing up. Real pain for the things we have seen. And I thought, yes or no? Where are you? I have two letters.Recently, prominence on the books, the mass media is the tragic case of domestic violence young viewers don't stop thinking. A few days ago, the Vietnamese public opinion not from the coil and trade for baby aged 15 in HO CHI MINH CITY. HCM was her parents beaten cranial trauma. A true surprised viewers discontent when the culprit too nonchalantly said that it is "normal". I like choking stasis chest to hear the mother answer the newspaper's question: "It fell of the car!". A cold to the bone marrow, I know myself, frostbitten also called mother? -who carry heavy nine October day, I wonder. Looks like I'm crying, but tears me not fall ... is because I am worried about the fate, hazy future of this child.Along on the route runs to the South, around the year land good fresh, straight wings, flying storks still show up on the face of each of the inhabitants of poor rural Hau Giang an unspeakable in the emperor as the Center can eat when someone asked about school boys level 1, N.V. T been guest father and stepmother rib fractures , caged dogs 3 days not for eating. Says here I no longer keep my heart anymore, the sardonic covered in each breath. I wonder why? Those parents that if they have felt pains when tormenting their children? Or because I do miss my own damn serial number to "come here" do?The story of the little angel is just a bass music in notes soaring violence, while always soaring high notes up to know how tragic. Happy families shatter, children suffer misfortune. Born with the body parts of women who do not look forward to meet her loving husband. The happy life landscape fullness is always my desire of girls. When love sublimation, fun will gradually grew over the years but have suspected where it became hell. The love in the world which is selfish, but the authoritarian, close-minded back makes people become, once the jealous revolt, the beautiful love that though built in how many years are also drifting into oblivion. That's the general situation of how women are incurred.Ms. h. story in Technology is a testament to heat up for this behavior. Too jealous as blindly, gentle husband from Germany how many degrees in life has no sense as an unfortunate wife meat knife. A barbarian Act to the crazy guys also are awesome. I often hear people contest you or for von that "women like that match the content". Talk to women who also think to the gentle, Germany, beautiful and fragile, requiring anyone get must also embrace and take care. But then life would like literature, also done the bitterness, salve and mistreatment that know how "that match the content" to suffer.Yesterday I read newspapers, wandering on the network news, I saw the line re mind numb while reading the news a sister named h. in Nam Dinh were my husband beating, tormenting barbaric, used needles stabbing into the region. The man he caught his wife brute eat shit ... now she was deformed face through plenty blow t
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Why did you hit me this ... do not hit me anymore darling! " Moi yesterday afternoon recently, on the way home from school I met a very painful scene, a man reviews and in the face, back a woman. just trying to cope with her ​​husband's thirst for violence, she cries, she begged: "Why did you hit me this ... do not hit me anymore darling!". I froze a bit, but also not surprising because ever witnessed such scenes many times. Yet so far I heard people say: "the family is the place for love." Having passed a long period of time I lived, did, was gone ... and explore the evidence for what I heard. then, the liquid could be, when I suddenly realized that more time spinning faster then human love evaporates . life heartless sentiment cooled in each person's heart. Society is changing and changing people's hearts, all calculated loss in life than losing the inherent natural beauty, happiness but again much less bitterness, how much unhappiness because family life is not in harmony, even broken, and always lurking dangers ... I smiled wryly: "That! A disaster or earthly adversity? "Too pity, I hate and condemn this atrocity - domestic violence. In this realm of impermanence few people that are unfamiliar with the concept of" domestic violence "it is happening every day, every hour in the life of each of us. Domestic violence, a brief phrase, only for evil deeds, inhuman, immoral, no dignity of some people in society, such acts occur within the family, between members together. Not only in Vietnam in particular that it covers the whole world, especially the countries of Africa. Every year around the world, the number of deaths and injuries due to this kind of evils constantly increasing. It's painful to know how the things we have seen. And I think, yes or no? Where? Give me the word fair. Recently, emerging on the books, the mass media is the tragic case of young children that violence does not stop thinking viewer. A few days ago, the Vietnamese public opinion is not from the coil and compassion for the 15-month-old baby in the city were his parents beat brain injury. A true surprise viewers indignant that when perpetrators went calmly said it was "normal". I like choking stasis chest to hear the mother answered questions of journalists: "It fell vehicle that!". A cold words to the bone, I frostbitten body, it is also called the mother back? - Who bears nine months and ten days, I wonder. Looks like I'm crying, but the tears did not fall ... is because I am worried about the fate, the future of this child gloomy. The same route along the South beloved farm year-round good land, storks flew, still show up on the face of every poor rural Hau Giang people perplexity such a biting when someone asked about his first high school student, was the father NVT and stepmother beaten broken ribs sty 3 days without feeding dogs. I no longer speak to our hearts anymore pliers, covered the sting in his every breath. I wonder why is that? Parents who do it whether they feel pain when their children are not abused? Or because you miss so bring some life stepchild to "come here" made ​​man? It's the little angel is just a bass note in the score soaring violence, while the high notes always surged with many tragedies. Happy family shattered, children face many misfortunes ... Born with the fate of women who do not wish to meet her loving husband. Landscape happy life is joy fullness always desire of many young girls. When sublimated love, joy will gradually growing over the years, but Jacob that it becomes hell. Love in life which are selfish, but the authoritarian, old-fashioned back makes people become numb, a rebel jealousy when the beautiful love that no matter how much was built in the year also went into ashes dust. That's the general situation which women are suffering. It Nghe Tinh sister H. warming is a testament to this behavior. Because the style of blind jealousy, virtuous gentle husband many years of marriage did not feel frightened when his wife mangled knife. A barbaric act crazy to have to dread. I often hear the poets he still or simile that "women like flowers compliance solution." Speaking of women who also think of the gentle, virtuous, beautiful and fragile, requiring one to be cherished and protected also important. But life is like literature, but much of the bitterness, which many hon bags "flowers line reads" suffer. Yesterday I read the newspaper, wandering on the private line network, I found re numb hearts when she read a name in Nam Dinh Q. husband beaten, brutally tortured, used needles stabbed into enclosed areas. The man was also arrested brute his wife ... now eat pig manure has deformed her face attack over t















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: