Ngày bé mưa là bao ước mơ tan vào từng giọt nhưng trong cổ tích, giòn tan tiếng hát về chị ong nâu, là lời hứa xây cái nhà dài từ nhà mình đến cơ quan ông để đi cho khỏi ướt...Học tiểu học thấy mưa vẫn vui, từng giọt mưa len lỏi trôi xuống sàn nhà khiến mình thích thú, đã nhìn thấy, nhưng trái tim còn non nớt không hiểu nét buồn trong mắt của mẹ,...Lớn lên chút nữa, mưa là những buổi sáng mùa đông rét, là nét chữ nguệch ngoạc trên trang vở, nhà những chiều cùng nhau đi học,...Bây giờ, mưa không chỉ là sự suy tư mà còn là nỗi nhớ: gia đình, bạn bè, những gì còn đọng lại của cơn mưa đã qua, những khung hình thân thuộc, căn nhà nhỏ của những ngày xưa cũ. Và, ai đó đã về đến nhà khi trời mưa chưa?
đang được dịch, vui lòng đợi..
