Tôi cũng vậy buồn vì sắp xa thầy cô , bạn bè , mái trường thân yêu và  dịch - Tôi cũng vậy buồn vì sắp xa thầy cô , bạn bè , mái trường thân yêu và  Anh làm thế nào để nói

Tôi cũng vậy buồn vì sắp xa thầy cô

Tôi cũng vậy buồn vì sắp xa thầy cô , bạn bè , mái trường thân yêu và lo lắng vì mai mốt đây tôi sẽ làm cô giáo .
… Mai mốt chị em lên đường dạy học
Trên bản thôn xa giữa phố phường nghèo
Bên xóm gần hay tỉnh lỵ xa xôi
Em lảnh lót giảng bài như chim hót
Học trò em ngoan hiền hồng mộng ước
Nghe lời em như uống triệu lời kinh …
Những câu thơ trên được chép trên tờ giấy học trò mà tôi nhận được vào những ngày cuối năm ấy, của một người bạn viết tặng không đề tên tác giả , đoạn thơ dễ thương và hợp với tâm trạng lúc đó nên tôi thuộc ngay . Thế rồi mùa hè năm 1973 chúng tôi hoàn tất kỳ thi ra trường , chọn nhiệm sở. Khóa mười chỉ có năm tỉnh để chọn gồm : Bình Định , Phú Yên , Phú Bổn , Quảng Ngãi và Quảng tín . Chúng tôi rời trường và trình diện nhiệm sở mới…
Thời đó , phương tiện liên lạc của chúng tôi là viết thư cho nhau . Những cánh thư đi một tháng mới đến tay người nhận , lâu lắm mới có dịp để gặp nhau, chỉ là những người bạn cùng thành phố . Biến cố năm 75 , chúng tôi mất liên lạc nhau . Một số bạn tôi không giảng dạy nữa , riêng tôi vẫn theo nghề đã chọn.
Thấm thoắt thời gian qua thật nhanh. Đã sáu năm tôi rời bục giảng , từ giã những cô , cậu học trò bé nhỏ , trở về cuộc sống đời thường của một bà giáo về hưu , để rồi quên luôn cả những trang giáo án soạn hằng đêm . Tôi nghĩ :” Mình đã đóng góp công sức cho ngành nghề đã chọn nên không có gì phải buồn” . Buổi sáng , rảnh rổi tôi thường ngồi bên cửa sổ nhìn ra khoảng sân trước nhà nơi có những chú chim sẻ ríu rít chuyền cành và đợi người đưa báo đến , tôi đọc hết tờ báo rồi mở vi tính và đọc báo trên mạng , tuy nhiên không thể chối cải là khoảng lặng trong ngày làm mình cảm thấy trống vắng .
Một hôm , cô em gái tôi giới thiệu trang SPQN vừa mới thành lập . Tôi tìm đọc và thấy mình ấm lòng hơn . Qua đó tôi biết được tin tức thầy cô , bạn bè , những hình ảnh , bản nhạc… Những bài viết đóng góp phong phú làm tôi thích thú . Ngày ngày tôi vẫn đều đặn là độc giả trung thành , niềm vui đến với tôi nên hôm nào máy bị trục trặc là tôi buồn , mong ngóng .
Đọc bài viết của Đông Oanh , Thanh Cảm , Irene , lê Huy, Lê Du Miên … Sao họ viết hay thế ! Để rồi tôi cũng tập tành viết lách , viết và tự chỉnh sửa , đọc đi , đọc lại , sao mà nó khô khan . Rồi tự nhủ chắc mình dân ban B(toán) nên khô khốc như những con số , viết mãi xóa bỏ và cuối cùng bài văn học sinh lớp 5 của tôi ra đời vào đúng dịp lễ Vu lan , lấy hết can đảm gởi về trang SPQN thật là :
…Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi …
Xuân Diệu
Cũng không dám lấy tên thật của mình thôi thì lấy bút danh vậy , hồi hộp và chờ đợi , hôm sau mở máy ra như một điều kì diệu , bài tôi đã được đăng kèm với những hình ảnh đẹp , tôi ngây ngất đọc đi , đọc lại từng chữ , gọi điện cho con gái nói về bài viết của mình . Niềm vui đến với tôi như đứa trẻ được quà , người ta nói : Người già trở thành như trẻ con là vậy .
Thể rồi từ những niềm vui ấy , tôi viết tiếp và nhận được những ý kiến phản hồi dưới bài viết tôi càng vui hơn , đọc đi , đọc lại từng chữ cảm ơn các bạn đã cho tôi nguồn động viên lớn lao .
Đến một ngày thông báo chuyến về nguồn của BTC lòng tôi như vỡ òa hạnh phúc , gần bốn mươi năm xa trường tôi chưa một lần nào được cùng các bạn nắm tay nhau trở về nơi thân yêu ấy . Đây là dịp tôi trở về thăm ngôi trường yêu dấu một thời , ngày đó sẽ đến , tôi sẽ được gặp các thầy cô , các anh chị ở các khóa trước , bạn bè … Tôi điện thoại báo tin cho các bạn , ai cũng mừng vui và hứa hẹn cùng về .
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
I am also so sad because coming away from the teachers, friends, dear school roof and worried because tomorrow I will do her teacher. … Tomorrow my sister up the road teaching On a remote hamlet between poor Street Neighborhood party near or distant, the provincial Children lining Allied lecturers such as birdsong The pupils I wish dream pink Sage wisdom Listen to I like to drink a million Scripture ... The verse above is copied on sheets of paper of the pupils that I received on the last day of that year, a friend's writing did not name the author, cute poems and passages with the mood at that point so I in right. Then in the summer of 1973 we complete exam, select Office. Ten key only five provinces to choose including: Phu Yen, Binh Dinh, Phu Quang Ngai and Quang Tin, my duty. We left the school and presented the new assignment ... At that time, our means of communication is the written letters to each other. The outgoing wing a month to receive the new, haven't had a chance to meet, just as those along the city. Events of 75, we lost touch. Some of you I'm not teaching anymore, I still own by the selected craft. Thấm thoắt thời gian qua thật nhanh. Đã sáu năm tôi rời bục giảng , từ giã những cô , cậu học trò bé nhỏ , trở về cuộc sống đời thường của một bà giáo về hưu , để rồi quên luôn cả những trang giáo án soạn hằng đêm . Tôi nghĩ :” Mình đã đóng góp công sức cho ngành nghề đã chọn nên không có gì phải buồn” . Buổi sáng , rảnh rổi tôi thường ngồi bên cửa sổ nhìn ra khoảng sân trước nhà nơi có những chú chim sẻ ríu rít chuyền cành và đợi người đưa báo đến , tôi đọc hết tờ báo rồi mở vi tính và đọc báo trên mạng , tuy nhiên không thể chối cải là khoảng lặng trong ngày làm mình cảm thấy trống vắng . Một hôm , cô em gái tôi giới thiệu trang SPQN vừa mới thành lập . Tôi tìm đọc và thấy mình ấm lòng hơn . Qua đó tôi biết được tin tức thầy cô , bạn bè , những hình ảnh , bản nhạc… Những bài viết đóng góp phong phú làm tôi thích thú . Ngày ngày tôi vẫn đều đặn là độc giả trung thành , niềm vui đến với tôi nên hôm nào máy bị trục trặc là tôi buồn , mong ngóng . Đọc bài viết của Đông Oanh , Thanh Cảm , Irene , lê Huy, Lê Du Miên … Sao họ viết hay thế ! Để rồi tôi cũng tập tành viết lách , viết và tự chỉnh sửa , đọc đi , đọc lại , sao mà nó khô khan . Rồi tự nhủ chắc mình dân ban B(toán) nên khô khốc như những con số , viết mãi xóa bỏ và cuối cùng bài văn học sinh lớp 5 của tôi ra đời vào đúng dịp lễ Vu lan , lấy hết can đảm gởi về trang SPQN thật là : …Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi … Xuân Diệu Cũng không dám lấy tên thật của mình thôi thì lấy bút danh vậy , hồi hộp và chờ đợi , hôm sau mở máy ra như một điều kì diệu , bài tôi đã được đăng kèm với những hình ảnh đẹp , tôi ngây ngất đọc đi , đọc lại từng chữ , gọi điện cho con gái nói về bài viết của mình . Niềm vui đến với tôi như đứa trẻ được quà , người ta nói : Người già trở thành như trẻ con là vậy . Thể rồi từ những niềm vui ấy , tôi viết tiếp và nhận được những ý kiến phản hồi dưới bài viết tôi càng vui hơn , đọc đi , đọc lại từng chữ cảm ơn các bạn đã cho tôi nguồn động viên lớn lao . Đến một ngày thông báo chuyến về nguồn của BTC lòng tôi như vỡ òa hạnh phúc , gần bốn mươi năm xa trường tôi chưa một lần nào được cùng các bạn nắm tay nhau trở về nơi thân yêu ấy . Đây là dịp tôi trở về thăm ngôi trường yêu dấu một thời , ngày đó sẽ đến , tôi sẽ được gặp các thầy cô , các anh chị ở các khóa trước , bạn bè … Tôi điện thoại báo tin cho các bạn , ai cũng mừng vui và hứa hẹn cùng về .
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Me too sad because Interspace teachers, friends, and loved school roof worry because I will do tomorrow fad teacher here.
... Someday you hit the road teaching
On the streets of poor villages far between
near neighbors Party or remote provincial
as I coo bird lecture
me wise sage pink pupil dream of
drinking Listen to me ... millions prayer
these verses are written on a sheet of paper on the student that I received on the last day he, of a gift is not recommended you write the author's name, cute nursery rhyme and the mood at that time, I belong now. Then the summer of 1973 we completed graduation exam, choose the office. Lock ten years only to selected provinces including Binh Dinh, Phu Yen, Phu Bon, Quang Ngai and Quang credit. We left the school and a new report for duty ...
then, means our contacts write to each other. The new wing outgoing messages a month to arrive, long ago got the chance to meet, just the same city friends. 75 events of the year, we lost contact each other. Some of you do not teach anymore, I still own a career choice.
Fleeting time by so fast. I have six years left the podium, she retired from the, small pupil, back to normal life of a teacher she retired, then forgot the lesson page prepared nightly. I thought, "I have to contribute for selected professions should not have anything to upset". In the morning, I had time I would sit by the window overlooking the front yard where the finches chirping branches and wait for the ball to take notice, I read the newspaper and then open the computer and read newspapers online, but However undeniable is silence during the day makes me feel empty.
One day, my sister introduced recently established SPQN page. I read and feel more warm. Through that I learned the news teachers, friends, photos, music ... The rich articles contributed amuses me. Every day, I still regularly as loyal readers, my joy to do so today's machines malfunctioned me sad, looking forward.
Read the article East Oanh, Thanh Cam, Irene, pears Huy, Le Du Mien ... How did they write or! Then, I also tried his writing, writing and self-edit, read on, read it again, so that it is dry. Then people told himself to make his initial B (math) is dry as the numbers, write forever and eventually eliminate all documents my 5th graders born at the right occasions Vu lan, guts posts on the page SPQN truth is:
... Forever new rewritten hundreds of times leads to ...
Xuan Dieu
Just do not dare take his name alone is taken so pseudonyms, suspense and waiting, the next day to open the machine up as a miracle, all I was published together with those beautiful pictures, I was ecstatic to read on, read every word, call girls talk about your posts. Joy to me as a child is a gift, it is said: The elderly become like children are.
Body and from the pleasure, I write to and receive feedback as I am more happy posts rather, read it, reread every word thank you gave me great encouragement.
go to a trip on the date of notification of the BTC sources like breaking my heart happy, far from the school almost forty years I never once What are you holding hands along the back to where he loved. This is my chance to visit my beloved school for a while, the day will come, I will meet the teachers, brothers and sisters in the front lock, phone a friend ... I inform you, everyone is happy happy and promised the same about.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: