Bây giờ, tôi đã 19 tuổi nhưng tôi không thể nào quên được kỉ niệm đó.  dịch - Bây giờ, tôi đã 19 tuổi nhưng tôi không thể nào quên được kỉ niệm đó.  Anh làm thế nào để nói

Bây giờ, tôi đã 19 tuổi nhưng tôi k

Bây giờ, tôi đã 19 tuổi nhưng tôi không thể nào quên được kỉ niệm đó. Đó là một kỉ niệm không vui nhưng nó đã để lại trong tôi nhiều suy nghĩ và dấu ấn khó phai mờ.
Câu chuyện đó xảy ra lúc tôi học lớp 8. Và đó cũng là năm học tồi tệ nhất của tôi trong quãng đời học sinh. Từ lúc học ở nhà trẻ đến lớp 8, tôi được biết đến là một cô bé ngoan ngoãn,chăm chỉ, học giỏi,hiền lành. Thế nên vào học lớp 8, tôi được các bạn bầu chức lớp trương.Trong lớp tôi lúc đấy có một nhóm các cô gái lười học, ăn diện chảy chốt. Trong giờ học,các cô gái đó rất ồn ào và không nghe thầy cô giảng bài. Với vai trò là một lớp trưởng, tôi nhắc nhở các cô gái đó. Thế là các cô ấy liếc mắt tôi và doạ sẽ cho tôi một trận. Nhưng tôi tỏ ra rất bình tĩnh nên các cô ấy càng thêm bực bội. Vào 1 buổi chiều ngoại khoá,khi tôi đang chơi đùa với các bạn ở ban công, một trong số các cô gái ấy bước đến là nói với tôi: " Tao đánh mày nhé! ". Tôi ngập ngừng và cô ấy giơ tay lên tát tôi một cái. Các bạn có biết chuyện gì xảy ra tiếp theo không?. Với sự tức giận vì bị đánh, tôi lao vào đánh tơi tả cô bạn ấy. Tôi biết rõ cô bạn ấy sức khoẻ rất yếu nên không thể đánh thắng tôi. Sau đó cả một nhóm đó lao vào đánh tôi nhưng may thay các bạn của tôi đã bảo vệ tôi và báo thầy giám thị. Thầy giám thị mời tôi và cô bạn đó nói chuyện. Vốn dĩ là một người yếu đuối nên gặp phải chuyện đó tôi cứ khóc mãi. Khi thầy hỏi: " Các em học lực gì? ". Tôi đáp :" Em học sinh giỏi" mà vô cùng xấu hổ cứ khóc mãi. Lúc ra về, các bạn đưa tôi về nhà. Tôi vẫn luôn khóc. Thấy thế chị tôi hỏi và tìm hiểu nguyên nhân. Sau đó chị đưa tôi lên nhà cô bạn đó. Không nói gì, chị tôi lao vào đánh cô bạn ấy trước sự chứng kiến của bố mẹ cô ta. Bố mẹ cô ta biết chuyện nên im lặng. Sáng hôm sau tôi đến trường với chị. Chị tôi gặp hiệu trưởng và báo sự việc. Lúc đó, tôi nhìn thấy chị tôi khóc. Chị tôi hét với thầy hiệu trửong " Đừng tưởng em tôi hiền mà ăn hiếp nó " Lúc đó tôi rất buồn. Tôi thực sự giận mình đã làm gia đình buồn. Sau chuyện đó, các cô gái ấy sợ chị tôi nên cũng không nói gì cả. Nhưng điều làm tôi buồn nhất là cô bạn mà đánh nhau với tôi đã bị bố mẹ cấm đến trường. Các bạn biết vì sao tôi buồn không? . Đó chính là vì cô bạn đó chính là cô bạn học cùng bàn với tôi năm cấp ..Trước đây cô ấy vốn dĩ là một người hiền lành nhưng bị những bạn khác lôi kéo nên mới trở nên như vậy. Tôi lo cho tương lai bạn ấy nhưng cũng không thể làm gì được. Sau đó, suốt một năm từ sau chuyện đó, tôi biến thành 1 người ít nói và sao nhãng việc học. Và cũng từ đó không bao giờ tôi đảm nhận bất cứ chức vụ gì trong lớp tôi cả. Qua đó, tôi lại thêm yêu những người bạn đã đứng ra bảo vệ mình trước khó khắn. Tôi càng thêm yêu chị tôi, người mà trước giờ luôn lạnh lùng với tôi. Nhưng thực ra lại rất yêu thương tôi. Kể từ đó tôi luôn bị ám ảnh mỗi khi nhắc về quá khứ đó. Nếu có ai vô tình nhắc đến, tôi đều không cầm được nước mắt. Bởi vì tôi là 1 ng rất nhạy cảm. Cho đến nay, tôi vẫn luôn âm thầm theo dõi cô bạn đó, xem cô ấy sống ra sao và tương lai như thế nào. Nhưng tôi biết một điều rằng chúng tôi không thể nhìn nhau và nói chuyện như lúc cấp 1. Điều đó làm tôi rất buồn. Vâng!Đó là một kỉ niệm tuy không vui nhưng nó khiến tôi không thể nào quên được. Nó dạy tôi biết yêu thương mọi người và không nên dùng chiến tranh để giải quyết mọi thứ. Cậu chuyện của tôi đã hết. Cảm ơn và chào tạm biệt mọi người
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Now, I was 19 years old but I can not forget that anniversary. It was an unhappy anniversary but it has left in me much thought and hardly faded imprint. The story that happened at my school grade 8. And that was my worst year in student life. From the school in kindergarten to grade 8, I was known to be a docile girl, hard, study well, gentle. So to learn grade 8, I get you elected officials an account class. In class I at the bottom, a study by a group of lazy girl, eat an flow. During school hours, the girl that a noisy and not listen to the teacher lectures. As a class, I remind the girls that. That is the quick preview of her eyes at me and threatened me. But I am very calm so she as more frustrating. In the early afternoon, 1 when I'm playing with you in the balcony, one of the girl to step is said to me: "I beat you!". I hesitated and she hands me a slap. You know what happens next?. With anger because got beat, I plunge into the fight otherwise she her. I know she's very weak health she should not be able to beat me. Then a group plunge into me, but you have to protect me and the teacher supervisor. The teacher supervisor invited me and that girl talk. Which of course is a frail man should encounter that I keep crying forever. When the teacher asked the children what school? ". I responded: "good students" that incredibly ashamed for crying forever. At out about, you take me home. I always cry. So you see I ask and find out the cause. Then she put me onto her home. Don't say anything, my sister into her her in front of her parents. Her parents should know about silence. The next morning I went to school with her older sister. My sister met the principal and reported the incident. At that time, I see my sister cry. My sister yelled with teacher Mark trửong "don't think I eat Sage I rape it" at that time I was very sad. I am really angry with me the sad family. After that, the girl was afraid my sister should also not saying anything at all. But sad for you that you fight with my parents was barred from school. You know why I'm sad?. That's because she is your friend in the same table with me in.. Before her which of course is a gentle person but being the other you entice new should become so. I worry for the future, but she also could not do anything. Then, for a year since after that, I turned into 1 little people talk and neglected students. And also from which I never assumed any position whatsoever in class I. Through that, I love the person you stood out to protect themselves before difficult. The more I love my sister, who now always cold. But actually very loving me. Since then I've always been obsessed every when prompted about the past. If anyone accidentally referred to, I do not hold the tears. Because I is 1 ng are very sensitive. So far, I still always silently follow that girl, watching her life and the future. But I know one thing that we can't look at each other and talk as at level 1. That makes me very sad. Yes! That is a souvenir but not fun but it made me unable to forget. It taught me to love everyone and should not use war to resolve everything. My story out. Thanks and goodbye everybody
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Now, I was 19 years old but I can not forget the memories there. It was an unhappy memories, but it has left me thinking and unforgettable imprint.
The story that happened when I was in Grade 8. And there is also the worst year of my study in the lifetime learning born. Since kindergarten to Grade 8, I was known as a docile girl, hard, study well, gentle. So in 8th grade, I was the elected officials you truong.Trong grade my class that has a bunch of lazy school girls, dressed flowing latch. During school hours, the girl was very noisy and did not listen to teachers lecture. As a class president, I reminded the girls that. Then she glanced my all and threatened to give me a match. But I was very calm so she's even more frustrating. In one afternoon extracurricular, when I was playing with friends on the balcony, one of the steps to be that girl told me: "I beat you second". I hesitated and she raised her hand to slap me one. Do you know what happens next is not ?. With anger for being hit, I rushed to her mauled her. I knew her health was so weak you can not defeat me. Then it crashed into a group of hit me but luckily my friends were protecting me and reported teacher supervisor. Teacher invited me and her supervisor that you speak. A person is inherently weak to face that I could not stop crying. When the teacher asked, "What forces children?". I replied: "I'm good student" extremely embarrassed that could not stop crying. At left, you take me home. I always cry. Seeing my sister to ask and find out the cause. Then she took me to her house you there. Do not say anything, my sister rushed to beat her friend was the witness of her parents. Her parents knew so silent. The next morning I went to school with her. I met the principal and she reported the incident. At that time, I saw my sister crying. My sister screamed with the headmaster, "Do not think you're beat that bully it," I was very upset. I really did his angry sad family. After that, the girl she was afraid I should not say anything. But what makes me most sad is she fighting with my friends that my parents were forbidden to go to school. You know why I'm sad not? . That's because it was her friend at a table with my classmates in grade ..Truoc here she is inherently a gentle but entice the other you should be so new. I worry for her future, but you can not do anything. Then, for a year after that, I turned into one man of few words and neglect learning. And since then I never assumed any position what in my class at all. Thereby, I was more in love with the people you've stood up for his previous difficulties. The more I love my sister, who before always cool with me. But actually loves me. Since then I have always been obsessed about the past when prompted it. If someone accidentally mentioned, I will not hold back the tears. Because I'm very sensitive to 1 ng. Until now, I always silently watching her friend that, if she lives and what the future looks like. But I know one thing that we can not see each other and talk like at level 1. It made me so sad. Yeah! It's a celebration, though not happy but it makes me not want to ever forget. It taught me to love everyone and not to use war to solve everything. My story has expired. Thanks and goodbye everyone
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: