Tháng mười lặng lẽ đi qua, mang theo nhưng cơn mưa rào lạnh buốt người để lại sự tiếc nuối của những ai hoài niệm. Tháng mười tháng của những kỉ niệm mà tôi từng muốn giữ lại riêng cho bản thân mình, ở nơi đó có những cơn mưa se lạnh, có những cuộc tình lướt thoáng nhẹ vào cuộc đời ai rồi lại ra đi với những tiếc nuối, tôi đã từng muốn giữ lại tháng mười như cô chấp giữ lại hình bóng đã tàn của ai đó mà tôi đã không còn có thể hình dung ra.
Tôi từng, đã từng rất yêu tháng mười, không phải vì nó mang thời tiết lúc lạnh tê người rồi lại tặng lấy cho người ta những tia nắng ấm áp mà êm dịu, tôi yêu tháng mười chỉ đơn giản là vì tôi yêu ai đó, một người mà đã từng cùng tôi rãi chậm bước đi trong những cơn mưa phùn, một người nào đó đã cùng tôi ngồi xuống cùng tôi đọc quyển sách bên chiếc cửa kính nhìn ra bên ngoài hay có thể đơn giản hơn nữa là người đã từng làm tôi khóc trong một cơn mưa để người ngoài không ai phân biệt được đâu là nước mắt tôi rơi và đâu là giọt mưa nặng hạt, tôi yêu ai đó lắm yêu rất nhiều, yêu nhiều đến nỗi tôi yêu luôn cả tháng mười của cuộc đời tôi.
đang được dịch, vui lòng đợi..
