Thứ nhất, cơ quan lập pháp của Việt Nam đã không phân định rõ ràng những điều kiện để một bản án, quyết định dân sự của Tòa án nước ngoài phải đáp ứng để được công nhận và cho thi hành tại Việt Nam với những trường hợp bản án, quyết định của Tòa án nước ngoài sẽ bị từ chối công nhận và cho thi hành dù đã đáp ứng những điều kiện ở trên nên trong việc xây dựng mô hình điều chỉnh của pháp luật đã không phù hợp với các chuẩn mực pháp lý của quốc tế.
Điều này đã gây ra rất nhiều khó khăn cho những chủ thể có yêu cầu công nhận và cho thi hành tại Việt Nam bản án, quyết định dân sự của Tòa án nước ngoài bởi vì không chứng minh được các điều kiện do pháp luật Việt Nam quy định mà lẽ ra cơ quan nhà nước có thẩm quyền của Việt Nam phải chủ động kiểm tra các điều kiện này.
Việt Nam cần lựa chọn mô hình điều chỉnh thích hợp theo hướng phân định rõ những điều kiện mà bản án, quyết định dân sự của Tòa án nước ngoài phải đáp ứng để được công nhận và cho thi hành tại Việt Nam do bên có yêu cầu thi hành phải chứng minh với những trường hợp bản án, quyết định dân sự của Tòa án nước ngoài sẽ không được công nhận và cho thi hành tại Việt Nam do cơ quan có thẩm quyền của Việt Nam chủ động kiểm tra.