Thế là 11 mùa phượng nở trôi qua còn 1 năm cuối nữa thôi tất cả đã thành những kỉ niệm, nhũng điều thân thương nhất của tuổi học trò hồn nhiên, trong sáng. Mới ngày nào tôi còn là 1 cô bé không chịu rời vòng tay của bố mẹ trước cổng lớp 1 đầy ngỡ ngàng mà giờ đây tôi đã là học sinh lớp 12 – năm học cuối cùng của cấp 3, mỗi ngày đến lớp tôi luôn trân trọng từng phút giây mà cả lớp ta còn bên nhau. Tôi sẽ tạo ra những việc gây sự chú ý của mọi người......để sau này kí ức về tôi trong các bạn không bị nhạt nhoà. Nói sao hết nhiêu lắm những kỉ niệm. Lớp yêu ơi, ta chẳng muốn. Dù một lần chia xa lớp. Nhớ thương nhiều, sao chẳng nói nên câu. Mai xa cách,ghi trong tim hình bóng. Năm cuối cùng... nghe khóe mắt rưng rưng. Năm học cuối, tôi ao ước mong đạt đến đích với cái đích chính là Tốt nghiệp và đỗ Đại học , sau khi tốt nghiệp mỗi bạn sẽ có 1 hướng đi riêng và lúc đó chúng ta cảm thấy vừa buồn vừa vui khi không khỏi nao lòng xóa đi những lỗi lầm mình đã mắc, những ngây thơ, khờ dại đã qua.... Để rồi đây khi lỗi lầm hay những sai trái sẽ không được những thầy cô la mắng để sửa lại. Dẫu mai này mỗi đứa một phương trời, mịt mù dịu vợi. Trên con đường chúng ta đi luôn có ánh mắt của thầy cô, dõi theo từng giờ, từng phút, có kỉ niệm và tình yêu thương nâng đỡ mỗi bước chân chúng ta đi.
đang được dịch, vui lòng đợi..