Cái tử kia rồi sẽ đến nhanh hay chậm là tùy phước báu của mỗi người nhưng chắc chắn là không ai tránh khỏi. Quanh chúng ta từng người thân, bạn bè lần lượt ra đi theo định nghiệp. Có người ra đi trong bệnh tật hay ra đi trong tai nạn… Lúc đó chúng ta bàng hoàng và cảm thán thốt lên: “Đời người vô thường quá”. Chỉ thoáng nhanh thôi chúng ta lại vui sống như thể ai chết chứ riêng ta là bất tử. Ta đâu biết rằng thần chết lúc nào cũng rình rập quanh ta kéo ta ra đi khỏi cuộc đời nầy bất cứ lúc nào mà ta thì thản nhiên vô tư sống. Giống như một thiền sư đã nói chúng sanh thật mê lầm, cứ ảo tưởng cuộc đời nầy là thật, đâu biết rằng của cải thế gian nay còn mai mất. Ta cứ nghĩ nó sẽ tồn tại mãi mãi với mình, đâu biết rằng chúng ta đang sống trong định nghiệp, trong quy luật của nhân quả, quy luật của vũ trụ. Chúng ta là những con cờ trên bàn cờ của hung thần ác quỷ. Vậy mà ta cứ vô tư sống như những con bò vô tư gặm cỏ đâu biết rằng tối nay chúng bị lên bàn mổ để giết thịt.