Gửi Huyền của 32 năm sau! Trước tiên , cho phép tôi gửi một lời chào đ dịch - Gửi Huyền của 32 năm sau! Trước tiên , cho phép tôi gửi một lời chào đ Anh làm thế nào để nói

Gửi Huyền của 32 năm sau! Trước tiê

Gửi Huyền của 32 năm sau!
Trước tiên , cho phép tôi gửi một lời chào đến cậu : '' Rất hân hạnh khi được gặp ''.
Vâng , thật là bối rối khi nói như thế nhưng chắc cậu cũng biết tự viết thư cho chính mình trong tương lai là một điều nghe có vẻ kì lạ và hơi điên rồ vì tôi và cậu sẽ KHÔNG BAO GIỜ gặp nhau hoặc ít nhất là qua bức thư này . Chắc chẳng thay đổi được gì đúng không ? Chà , tôi có vẻ hơi lạc đề rồi đấy nhưng , bây giờ , cậu hãy nghe kĩ từng lời tôi nói này : '' Tôi không phải cậu nên tôi không biết mình 32 năm sau sẽ có những ý nghĩ ra sao nhưng tôi chắc chắn mình sẽ đưa ra những quyết định quan trọng mà cậu không biết rằng chúng sẽ ảnh hưởng đến cuộc đời chúng ta như thế nào - đương nhiên là những ảnh hưởng tốt nên cậu không phải lo nghĩ quá nhiều đâu''.
Trước hết , vẫn vấn đề quen thuộc mà mọi đứa trẻ đều hỏi mình trong tương lai như ''Cậu có khỏe không ? '' hay '' Hiện giờ , cuộc sống của tôi trong tương lai như thế nào? '' nên tôi muốn hỏi cậu '' Có mệt không ? Phải vật lộn với cuộc sống cơm , áo , gạo , tiền có khiến cậu cảm thấy mệt mỏi hay không? ''. Nếu cậu trả lời ''Có'' cũng được mà ''Không'' thì cũng chẳng sao vì dù sao tôi cũng biết trước được câu trả lời rồi , cậu mệt mỏi nhưng chẳng thể nào dứt khỏi nó . Tôi biết cậu luôn lấy châm ngôn ''chăm chỉ sẽ biến thời gian thành tiền bạc'' nên cậu cứ làm việc một lần là lại kham thêm việc vào nữa , cậu cố làm rồi cuối cùng cũng ngập đầu trong công việc mà chẳng hề quan tâm thời gian hay đôi mắt đang díu lại vì buổn ngủ nhưng lại phải gượng dậy để làm việc . Người ta thường nói '' Chẳng ai hiểu mình bằng chính mình '' nên tôi cũng chẳng trách cậu đâu vì chính tôi cũng '' tham công tiếc việc'' đến nỗi chẳng để ý thời gian trôi nhanh như thế nào và khi lớn cách làm việc cũng khác hơn : ta chăm chỉ hơn , ta quan tâm đến kết quả công việc và những gì nhận lại được sau khi hoàn thành hơn là làm cho có và ta cũng cầu toàn hơn trong mọi việc . Chính vì vậy , nên tôi mong cậu hãy thử dừng lại ngỉ ngơi chốc lát rồi hãy chạy tiếp với đường đời , đừng làm việc quá sức hay ngại gì khi bỏ tiền để thưởng cho mình một kì nghỉ vì cậu xứng đáng được thế mà.
Huyền ạ , tôi chẳng muốn khuyên bảo hay ngăn cản cậu đâu nhưng tôi muốn cậu biết một điều '' tiền không phải là tất cả dù có tiền mới có mọi thứ trong cuộc sống ''.Tôi biết có tiền ta sẽ có đủ thứ vật chất trong cuộc sống nhưng liệu rằng có cảm thấy hạnh phúc hay vui vẻ ,tự hào với những gì mình làm được chưa hay chỉ vui vẻ được một chút rồi lại vùi đầu vào công việc . Liệu rằng lúc đó cậu có cảm giác muốn quay về với gia đình , muốn trở lại vòng tay yêu thương che chở của ba mẹ không ? Không đâu bằng gia đình mình cũng như không ai bằng cha mẹ mình - những người đã yêu thương chúng ta bằng cả trái tim và tấm lòng ? Nhưng có phải chúng ta đang quá vô tâm với họ hay chăng là ta cảm thấy khó khăn khi thể hiện tình cảm với họ ? Một câu đơn giản chỉ gồm ba từ vỏn vẹn mà ta còn chẳng thể nói với họ ''Con yêu bố mẹ!'' . Tôi và cậu đều vô tâm quá phải không ? Khi cậu nói với một ai đó về khoản tiền mình kiếm được , họ sẽ chỉ nói '' Ôi ! Cậu giỏi thật '' nhưng khi cậu nói với bố mẹ , họ sẽ nói '' Con mệt rồi , hãy ngỉ đi''.Thật khác biệt đúng không ? Vì ba mẹ lúc nào cũng là những người yêu ta nhất , họ yêu ta bằng tình yêu thật sự chứ không phải là sự quí mến , yêu thương giả tạo của người ngoài mà lúc nào ta cũng nơm nớm lo sợ họ sẽ phản bội ta hay đâm cho ta 'một phát chí mạng' . Nếu cậu không hiểu những gì tôi nói thì đừng vội cứ từ từ rồi tự khắc cậu sẽ nhạn ra thôi . Dù sao cậu cũng lớn rồi , cậu đã 45 tuổi rồi còn đâu nên chắc cũng không cần một đứa con nít như tôi dạy đời vì chính cậu cũng tự hiểu được ở nơi nào cậu sẽ cảm thấy hạnh phúc mà nhỉ!
Bị một đứa con nít như tôi dạy đời chắc cậu sẽ có phần bực tức lắm (nếu tôi không phải cậu chắc tôi phải suy nghĩ kĩ lắm mới gửi lá thư này đến cậu đấy ) . Nhưng thôi đằng nào cậu cũng nghe tôi dạy đởi rồi thì nghe nốt có làm sao đâu nhỉ ? Thật ra tôi chỉ định viết xong phần trên là kết thư nhưng nghĩ đi nghĩ lại tôi vẫn có phần thắc mắc muốn hỏi cậu , mặc dù vấn đề này hơi tế nhị và nó có thể đụng đến lòng tự tôn của cậu . Tôi muốn hỏi :''Rằng cậu có khi nào vì lợi nhuận riêng mà không quan tâm đến người tiêu dùng không ?''. Nếu thật sự có tôi muốn cậu dừng ngay lại vì chẳng riêng gì tôi mà chính cậu cũng biết việc đó hoàn toàn sai trái . Cậu còn nhớ lúc chúng ta thấy trên tivi hình ảnh hàng ngàn đứa trẻ phải nhập viện vì chất lượng sản phẩm kém không? Lúc đó , một thực tại tàn khốc của xã hội đã diễn ra ngay trước mắt chúng ta , cha mẹ của những đứa trẻ ấy vừa phải lao đầu vào cuộc chiến kiện tụng với cái công ty bất lương đó vừa phải giành giật từng phút giây sống của con mình với tử thần . Họ chỉ biết hi vọng mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ nhưng nhiều khi đời cũng lắm trêu ngươi , có những người vừa mất con , vừa thất bại trong buổi kiện với vô vàn lí do . Chắc họ tuyệt vọng lắm và chúng ta đã hi vọng và cầu mong họ vượt qua nỗi buồn này . Nhưng dù sao thì tôi cũng mong cậu làm ăn lương thiện , luôn coi sản phẩm tạo ra là trên hết ,là quan trọng nhất và mong cậu đừng vì một chút lợi nhuận hèn mọn mà làm điều bất chính trái với lương tâm để rồi chính tay mình cũng bị ''vấy máu''.
Dù sao thì những điều tôi muốn cậu làm cũng được kể ra rồi , tôi cũng muốn biết cậu muốn tôi làm gì . Vì những điều tôi làm ở hiện tại có ảnh hưởng rất lớn cho cuộc sống sau này nên dù có ra sao tôi cũng không trách cậu đâu nhưng tôi mong ở tương lai không tệ
đến thế . Mong cậu giữ gìn sức khỏe , đừng làm việc quá sức , chúc cho sự nghiệp của cậu thuận buồm xuôi gió , tài vô lộc đến , nếu gặp khó khăn thì cậu sẽ vượt qua và cuối cùng là chúc cho gia đình chúng ta luôn vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc.
Nhớ hồi âm lại cho tôi nhé!
Cậu năm 12 tuổi
Trần Minh Huyền
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Send Huyen of 32 years later! First, allow me to send a greeting to the boy: '' glad to meet you '.Well, the truth is the perplexed when it comes like that but you know self write for yourself in the future is one thing that sounds weird and slightly crazy because me and you'll NEVER meet or at least through this letter. Wouldn't change anything right? Well, I seem a bit lost! theme but, now, you listen carefully each word I said this: '' I'm not you so I do not know her 32 years later will have these thoughts out to the stars but I am sure I will make the important decision that you don't know that they will affect how our lives-of course the good influence should not excessive stress anywhere. ''. Trước hết , vẫn vấn đề quen thuộc mà mọi đứa trẻ đều hỏi mình trong tương lai như ''Cậu có khỏe không ? '' hay '' Hiện giờ , cuộc sống của tôi trong tương lai như thế nào? '' nên tôi muốn hỏi cậu '' Có mệt không ? Phải vật lộn với cuộc sống cơm , áo , gạo , tiền có khiến cậu cảm thấy mệt mỏi hay không? ''. Nếu cậu trả lời ''Có'' cũng được mà ''Không'' thì cũng chẳng sao vì dù sao tôi cũng biết trước được câu trả lời rồi , cậu mệt mỏi nhưng chẳng thể nào dứt khỏi nó . Tôi biết cậu luôn lấy châm ngôn ''chăm chỉ sẽ biến thời gian thành tiền bạc'' nên cậu cứ làm việc một lần là lại kham thêm việc vào nữa , cậu cố làm rồi cuối cùng cũng ngập đầu trong công việc mà chẳng hề quan tâm thời gian hay đôi mắt đang díu lại vì buổn ngủ nhưng lại phải gượng dậy để làm việc . Người ta thường nói '' Chẳng ai hiểu mình bằng chính mình '' nên tôi cũng chẳng trách cậu đâu vì chính tôi cũng '' tham công tiếc việc'' đến nỗi chẳng để ý thời gian trôi nhanh như thế nào và khi lớn cách làm việc cũng khác hơn : ta chăm chỉ hơn , ta quan tâm đến kết quả công việc và những gì nhận lại được sau khi hoàn thành hơn là làm cho có và ta cũng cầu toàn hơn trong mọi việc . Chính vì vậy , nên tôi mong cậu hãy thử dừng lại ngỉ ngơi chốc lát rồi hãy chạy tiếp với đường đời , đừng làm việc quá sức hay ngại gì khi bỏ tiền để thưởng cho mình một kì nghỉ vì cậu xứng đáng được thế mà.Huyền ạ , tôi chẳng muốn khuyên bảo hay ngăn cản cậu đâu nhưng tôi muốn cậu biết một điều '' tiền không phải là tất cả dù có tiền mới có mọi thứ trong cuộc sống ''.Tôi biết có tiền ta sẽ có đủ thứ vật chất trong cuộc sống nhưng liệu rằng có cảm thấy hạnh phúc hay vui vẻ ,tự hào với những gì mình làm được chưa hay chỉ vui vẻ được một chút rồi lại vùi đầu vào công việc . Liệu rằng lúc đó cậu có cảm giác muốn quay về với gia đình , muốn trở lại vòng tay yêu thương che chở của ba mẹ không ? Không đâu bằng gia đình mình cũng như không ai bằng cha mẹ mình - những người đã yêu thương chúng ta bằng cả trái tim và tấm lòng ? Nhưng có phải chúng ta đang quá vô tâm với họ hay chăng là ta cảm thấy khó khăn khi thể hiện tình cảm với họ ? Một câu đơn giản chỉ gồm ba từ vỏn vẹn mà ta còn chẳng thể nói với họ ''Con yêu bố mẹ!'' . Tôi và cậu đều vô tâm quá phải không ? Khi cậu nói với một ai đó về khoản tiền mình kiếm được , họ sẽ chỉ nói '' Ôi ! Cậu giỏi thật '' nhưng khi cậu nói với bố mẹ , họ sẽ nói '' Con mệt rồi , hãy ngỉ đi''.Thật khác biệt đúng không ? Vì ba mẹ lúc nào cũng là những người yêu ta nhất , họ yêu ta bằng tình yêu thật sự chứ không phải là sự quí mến , yêu thương giả tạo của người ngoài mà lúc nào ta cũng nơm nớm lo sợ họ sẽ phản bội ta hay đâm cho ta 'một phát chí mạng' . Nếu cậu không hiểu những gì tôi nói thì đừng vội cứ từ từ rồi tự khắc cậu sẽ nhạn ra thôi . Dù sao cậu cũng lớn rồi , cậu đã 45 tuổi rồi còn đâu nên chắc cũng không cần một đứa con nít như tôi dạy đời vì chính cậu cũng tự hiểu được ở nơi nào cậu sẽ cảm thấy hạnh phúc mà nhỉ!Bị một đứa con nít như tôi dạy đời chắc cậu sẽ có phần bực tức lắm (nếu tôi không phải cậu chắc tôi phải suy nghĩ kĩ lắm mới gửi lá thư này đến cậu đấy ) . Nhưng thôi đằng nào cậu cũng nghe tôi dạy đởi rồi thì nghe nốt có làm sao đâu nhỉ ? Thật ra tôi chỉ định viết xong phần trên là kết thư nhưng nghĩ đi nghĩ lại tôi vẫn có phần thắc mắc muốn hỏi cậu , mặc dù vấn đề này hơi tế nhị và nó có thể đụng đến lòng tự tôn của cậu . Tôi muốn hỏi :''Rằng cậu có khi nào vì lợi nhuận riêng mà không quan tâm đến người tiêu dùng không ?''. Nếu thật sự có tôi muốn cậu dừng ngay lại vì chẳng riêng gì tôi mà chính cậu cũng biết việc đó hoàn toàn sai trái . Cậu còn nhớ lúc chúng ta thấy trên tivi hình ảnh hàng ngàn đứa trẻ phải nhập viện vì chất lượng sản phẩm kém không? Lúc đó , một thực tại tàn khốc của xã hội đã diễn ra ngay trước mắt chúng ta , cha mẹ của những đứa trẻ ấy vừa phải lao đầu vào cuộc chiến kiện tụng với cái công ty bất lương đó vừa phải giành giật từng phút giây sống của con mình với tử thần . Họ chỉ biết hi vọng mọi thứ sẽ diễn ra suôn sẻ nhưng nhiều khi đời cũng lắm trêu ngươi , có những người vừa mất con , vừa thất bại trong buổi kiện với vô vàn lí do . Chắc họ tuyệt vọng lắm và chúng ta đã hi vọng và cầu mong họ vượt qua nỗi buồn này . Nhưng dù sao thì tôi cũng mong cậu làm ăn lương thiện , luôn coi sản phẩm tạo ra là trên hết ,là quan trọng nhất và mong cậu đừng vì một chút lợi nhuận hèn mọn mà làm điều bất chính trái với lương tâm để rồi chính tay mình cũng bị ''vấy máu''.Dù sao thì những điều tôi muốn cậu làm cũng được kể ra rồi , tôi cũng muốn biết cậu muốn tôi làm gì . Vì những điều tôi làm ở hiện tại có ảnh hưởng rất lớn cho cuộc sống sau này nên dù có ra sao tôi cũng không trách cậu đâu nhưng tôi mong ở tương lai không tệ đến thế . Mong cậu giữ gìn sức khỏe , đừng làm việc quá sức , chúc cho sự nghiệp của cậu thuận buồm xuôi gió , tài vô lộc đến , nếu gặp khó khăn thì cậu sẽ vượt qua và cuối cùng là chúc cho gia đình chúng ta luôn vui vẻ và tràn đầy hạnh phúc.Nhớ hồi âm lại cho tôi nhé!Cậu năm 12 tuổi Trần Minh Huyền
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Send Huyen's 32 years later!
First, allow me to send a greeting to him: '' Very pleased to see you. ''
Yes, it was embarrassing to say this, but surely he knew himself to write to yourself in the future is a strange sound and slightly mad because I and you will NEVER met or at least through this letter. Sure not change anything, right? Well, I seem to digress a bit and know but, now, you listen carefully to every word I say this: '' I'm not him, I did not know 32 years later would have thought that back but I certainly I will make key decisions that he did not know that they will affect our lives like - of course, the good influence, so he was not worried too much where ''.
First of all, still familiar problem that every child is to ask yourself in the future as '' Are you all right? '' Or '' Right now, my life in the future look like? '' I want to ask you '' Yes tired? Struggling with life rice, clothes, rice, money can make you feel tired or not? ''. If you answered '' Yes '' was that '' No '' it does not matter anyway because I knew the answer before he tired but could not cut off from it. I know you always take the maxim 'hard to turn time into money' 'so he kept working once again afford the extra work in addition, he tried to do and finally drowning in jobs that did not interest period or eyes are softened sleepy but have to get up for work. People often say '' No one can understand by yourself 'should I blame you nor anywhere since I' 'workaholic' 'so that no time passes quickly notice how and when big way Other work is also more: we work harder, we are interested in the results of work and take back what is after completion than to have more and we also perfectionists in everything. Therefore, I hope you try to stop a moment and NGI business run with the road of life, do not overwork or scruples when money to reward yourself a break because he's deserved that.
Huyen, sir, I do not want advice or stop him anywhere, but I want you to know one thing '' money is not new money, even if i have to have everything in life '' I know I will have enough money stuff matter in life but whether you feel happy or cheerful, proud with what we do not or only a little fun then buried in work. Does that then you feel like a return to the family, want to return to the loving arms of parents protect it? Nowhere in his family and his matchless parents - who loves us with all her heart and heart? But are we being too careless with them except we find it difficult to express their feelings for? A simple question from a mere three that I can not even tell them 'I love you!' '. Me and him are indifferent too right? When you talk with someone about the amount they earn, they would just say '' Oh! You are brilliant '' but when he told his parents, they would say, '' You look tired, let NGI go ''. It is different, right? Because parents always my lovers, they love us with true love and not the affection, of love of man contrived beyond that time we also nom nom fear they will betray us or stab me 'a critical development'. If you do not understand what I say, do not rush themselves slowly and naturally he will realize it. After all, you are grown up, he was 45 years old where there is no need to make a kid like me to teach life because he also understood to be somewhere he will feel happy that eh!
Being a child Tunis as I'm sure you'll teach life somewhat exasperated too (if I do not have him make me think very carefully this letter to new posts at you). But only he can hear me anyway and then they hear pitches teach team have done, right? Actually I just finished writing the above is the letter but thinking it over I still have questions to ask you, though it is too delicate and it may touch your pride. I want to ask: '' That he had when personal profit without regard to consumers not? ''. If I really wanted him to stop again because not only me but he himself knows it completely wrong. Do you remember when we see on television pictures of thousands children hospitalized because of poor product quality is not? At that time, a dire reality of the society took place right before our eyes, the parents of the children had just plunged into war with the litigation firm that dishonesty just fight for every minute your child's life with death. They only hope that everything will go smoothly, but sometimes life is very tantalizing, there are those who have lost children, both failed in the event with countless reasons. Sure they depress you and we hope and pray that they overcome this sadness. Anyhow, I do hope you do eat food, always regarded product is first created, the most important and expect him not as a lowly little profit that is doing anything contrary to conscience to the main and his hand was '' bloody ''.
Anyway, what I wanted you to do was mention it, I also want to know what you want me to do. So what I do at present have very big influence for later life so despite how I do not blame you, but I hope in where the future is not bad
to that. Hope you stay healthy, do not overwork, good for his career went well, no fortune to finance, if troubled, he will pass and finally the family wished we always fun relaxed and full of happiness.
Remember to reply to me!
You're at 12
Tran Minh Huyen
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: