(voice off)
Vâng đúng rồi, cho hỏi ai đấy ạ !!
VINH
Tôi là VINH, người giao trà sữa ban nãy, tôi muốn gặp cô YẾN...
Đầu dây bên kia im lặng..
VINH
Alo,..
YẾN
(voice off)
...Anh không cần phải nói nữa, tôi hiểu ý anh rồi, ngày mai tôi sẽ chuẩn bị đầy đủ ! 12h ở quán cafe BEONE !
VINH chưa hiểu chuyện gì thì YẾN đã cúp máy. Tiếng tút tút dài..
VINH
(tự nhủ)
Không lẽ nào...cô ấy đang hẹn gặp mình sao ?
Mặt VINH giãn ra, ngây ngô vui mừng.
10.NỘI.NGÀY.QUÁN CAFE BEONE
Đồng hồ điểm 11h45', VINH đã ngồi ở vị trí dễ nhìn, cậu ho húng hắng và uống một ngụm nước lọc. Cậu quay sang nhìn cửa kính gần đấy vàchỉnh lại tóc.
YẾN mở cửa bước vào quán, VINH quay ra nhìn và hồi hộp. YẾN mặc một chiếc váy dài màu trắng dịu dàng.
YẾN đã nhìn thấy VINH, VINH giơ tay ra dấu và mỉm cười. YẾN đến gần, VINH mở lời trước.
VINH
Cậu uống gì ? Thật vui vì được gặp cậu !!
YẾN không nói gì, ngồi xuống và lần lấy trong túi ra một phong bì. Đặt lên bàn và nói dứt khoát nhưng vẫn có chút run rẩy.
YẾN
Cái này..xin anh nhận cho !
VINH ngạc nhiên, nhìn YẾN và nhìn phong bì.
VINH
Cái này là...(voice off) không lẽ cô ấy đưa thư tình cho mình ?
YẾN gương mặt lo lắng.
YẾN
Anh làm ơn nhận cho, và đừng nói cho ai biết.
VINH bối rối, gật đầu, cầm phong bì lên và mở ra xem.
VINH
À vâng..
Trong phong bì có một xấp tiền 200.000 tầm 2 triệu. VINH ngước lên nhìn YẾN.
VINH
Thế này là sao ?
YẾN cúi gằm mặt xuống và nói không nhìn VINH.
YẾN
Tôi chỉ có thể thu xếp chừng này, mong anh nhận cho và đừng nói cho người nhà tôi biết !
VINH như chợt hiểu ra vấn đề.
VINH
(voice off)
Thì ra cô ấy nghĩ mình đang đe dọa cô ấy !!