Tôi có thói quen là chạy bộ vào mỗi buổi sáng băng qua công viên gần n dịch - Tôi có thói quen là chạy bộ vào mỗi buổi sáng băng qua công viên gần n Anh làm thế nào để nói

Tôi có thói quen là chạy bộ vào mỗi

Tôi có thói quen là chạy bộ vào mỗi buổi sáng băng qua công viên gần nơi tôi sống, một công viên cũ, yên tỉnh và ảm đạm và cứ mỗi khi chạy qua nó tôi vẫn hay nhìn một chiếc ghế cũ dài ở phía cuối công viên như một quán tính. Đó là một chiếc ghế dài rất bình thường đã lem màu thời gian. Và điều làm tôi chú ý là mỗi sáng thứ bảy và chủ nhật tôi đều thấy một bà cụ ngồi đó với những thứ không bao giờ thay đổi, đó là : một túi thức ăn cho chim, một bình cà phê pha sẵn, một chiếc tách và một lọ....muối. Sự việc cứ tiếp diễn cho đến một ngày tôi đến ngồi gần bà cụ, sau một vài câu chào hỏi thông thường, tôi hỏi:’’ Đó có đúng là muối không ạ?” Bà cụ gật đầu và hỏi:” Có phải cậu muốn biết vì sao tôi lại uống cà phê với muối không?”; dĩ nhiên tôi gật đầu, và bà bắt đầu kể cho tôi nghe về nguyên nhân hay nói đúng hơn là về cuộc đời mình: “ Khi còn trẻ tôi là một cô gái ưa nhìn nên được khá nhiều chàng trai theo đuổi, cho đến một ngày tôi được một người bạn mời đến dự tiệc tại nhà của cô ta, kết thúc buổi tiệc có một chàng trai trông không có gì đặc biệt về ngoại hình đến ngập ngừng mời tôi đi uống cà phê, tôi rất ngạc nhiên nhưng vì phép lịch sự nên tôi đồng ý. Chúng tôi ngồi ở một quán cà phê gần đó và gần như im lặng trong suốt 30p đầu, tôi bắt đầu cảm thấy chán và định xin ra về. Ngay lúc đó, anh ta gọi bồi bàn “Phiền…phiền… phiền cô lấy thêm cho tôi một chút muối".
Tôi và cô phục vụ đồng thời giật mình, ngạc nhiên nhìn anh, ánh mắt của những vị khách khác trong quán cũng ngay lập tức tập trung hết cả lên người anh, mặt anh thoáng chốc đỏ bừng lên, nhỏ giọng nói: "Tôi, tôi có thói quen khi uống cà phê sẽ cho thêm một chút muối."
Nghe vậy, cô phục vụ liền đem muối đến cho anh, anh liền thêm chút muối vào cà phê, rồi từ từ đưa lên miệng uống. Tôi rất tò mò liền hỏi anh: "Tại sao anh lại cho muối vào cà phê?" Anh lúng túng một lát rồi nói: “Ngày trước nhà tôi gần biển. Tôi rất thích nô đùa với sóng biển, thích cái vị mặn và đắng của nước biển. Vâng, mặn và đắng – giống như cafe cho thêm muối vậy… Mỗi khi uống cafe muối như thế này, tôi lại nhớ quê hương và cha mẹ mình da diết…”. Tôi nhìn anh thông cảm và dường như nàng rất xúc động trước tình cảm chân thành của anh. Tôi thầm nghĩ một người yêu quê hương và cha mẹ mình như thế hẳn phải là người tốt và chắc chắn sau này sẽ là một người chồng, người cha tốt… Tôi cũng kể cho anh nghe về cha mẹ và gia đình mình.
Và qua những cuộc hẹn hò về sau, càng ngày ôi càng nhận ra chàng trai có thật nhiều tính tốt. Anh rất chân thành, kiên nhẫn và luôn thông cảm với những khó khăn của cô. Và… như bao câu chuyện kết thúc có hậu khác, chúng tôi lấy nhau. Chúng tôi đã sống rất hạnh phúc trong suốt cuộc đời. Sáng nào trước khi anh đi làm, tôi cũng pha cho anh một tách cafe muối…
Nhiều năm sau, đôi vợ chồng già đi, và anh là người ra đi trước… Sau khi anh chết, tôi tìm thấy một lá thư anh để lại.” Nói đến đây bà cụ lấy trong túi ra một mảnh giấy nhỏ và trông đã cũ đưa cho tôi. Tôi mở ra xem, trong thư viết: “Gửi người con gái mà anh yêu thương nhất! Có một điều mà anh đã không đủ can đảm nói với em. Anh đã lừa dối em, một lần duy nhất trong cuộc đời… Thực sự là ngày đầu tiên mình gặp nhau, được nói chuyện với em là niềm sung sướng đối với anh. Anh đã rất run khi ngồi đối diện em… Lúc đó anh định gọi đường cho tách cafe nhưng anh nói nhầm thành muối. Nhìn đôi mắt em lúc đó, anh biết mình không thể rút lại lời vừa nói nên anh đã bịa ra câu chuyện về biển và cafe muối. Anh không hề thích và chưa bao giờ uống cafe muối trước đó! Rất nhiều lần anh muốn nói thật với em nhưng anh sợ… Anh đã tự hứa với mình đó là lần đầu và cũng là lần cuối anh nói
dối em. Nếu được làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như vậy… để được có em và để được uống tách cafe muối em pha hàng ngày suốt cuộc đời anh… Anh yêu em!”. Đọc xong lá thư tôi và bà ngồi im lặng một lúc, trước khi rời đi tôi hỏi bà “ Vị cà phê như thế nào?” Bà nhẹ trả lời: “ Với tôi, nó rất...Ngọt”....
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Tôi có thói quen là chạy bộ vào mỗi buổi sáng băng qua công viên gần nơi tôi sống, một công viên cũ, yên tỉnh và ảm đạm và cứ mỗi khi chạy qua nó tôi vẫn hay nhìn một chiếc ghế cũ dài ở phía cuối công viên như một quán tính. Đó là một chiếc ghế dài rất bình thường đã lem màu thời gian. Và điều làm tôi chú ý là mỗi sáng thứ bảy và chủ nhật tôi đều thấy một bà cụ ngồi đó với những thứ không bao giờ thay đổi, đó là : một túi thức ăn cho chim, một bình cà phê pha sẵn, một chiếc tách và một lọ....muối. Sự việc cứ tiếp diễn cho đến một ngày tôi đến ngồi gần bà cụ, sau một vài câu chào hỏi thông thường, tôi hỏi:’’ Đó có đúng là muối không ạ?” Bà cụ gật đầu và hỏi:” Có phải cậu muốn biết vì sao tôi lại uống cà phê với muối không?”; dĩ nhiên tôi gật đầu, và bà bắt đầu kể cho tôi nghe về nguyên nhân hay nói đúng hơn là về cuộc đời mình: “ Khi còn trẻ tôi là một cô gái ưa nhìn nên được khá nhiều chàng trai theo đuổi, cho đến một ngày tôi được một người bạn mời đến dự tiệc tại nhà của cô ta, kết thúc buổi tiệc có một chàng trai trông không có gì đặc biệt về ngoại hình đến ngập ngừng mời tôi đi uống cà phê, tôi rất ngạc nhiên nhưng vì phép lịch sự nên tôi đồng ý. Chúng tôi ngồi ở một quán cà phê gần đó và gần như im lặng trong suốt 30p đầu, tôi bắt đầu cảm thấy chán và định xin ra về. Ngay lúc đó, anh ta gọi bồi bàn “Phiền…phiền… phiền cô lấy thêm cho tôi một chút muối".Tôi và cô phục vụ đồng thời giật mình, ngạc nhiên nhìn anh, ánh mắt của những vị khách khác trong quán cũng ngay lập tức tập trung hết cả lên người anh, mặt anh thoáng chốc đỏ bừng lên, nhỏ giọng nói: "Tôi, tôi có thói quen khi uống cà phê sẽ cho thêm một chút muối."Nghe vậy, cô phục vụ liền đem muối đến cho anh, anh liền thêm chút muối vào cà phê, rồi từ từ đưa lên miệng uống. Tôi rất tò mò liền hỏi anh: "Tại sao anh lại cho muối vào cà phê?" Anh lúng túng một lát rồi nói: “Ngày trước nhà tôi gần biển. Tôi rất thích nô đùa với sóng biển, thích cái vị mặn và đắng của nước biển. Vâng, mặn và đắng – giống như cafe cho thêm muối vậy… Mỗi khi uống cafe muối như thế này, tôi lại nhớ quê hương và cha mẹ mình da diết…”. Tôi nhìn anh thông cảm và dường như nàng rất xúc động trước tình cảm chân thành của anh. Tôi thầm nghĩ một người yêu quê hương và cha mẹ mình như thế hẳn phải là người tốt và chắc chắn sau này sẽ là một người chồng, người cha tốt… Tôi cũng kể cho anh nghe về cha mẹ và gia đình mình.Và qua những cuộc hẹn hò về sau, càng ngày ôi càng nhận ra chàng trai có thật nhiều tính tốt. Anh rất chân thành, kiên nhẫn và luôn thông cảm với những khó khăn của cô. Và… như bao câu chuyện kết thúc có hậu khác, chúng tôi lấy nhau. Chúng tôi đã sống rất hạnh phúc trong suốt cuộc đời. Sáng nào trước khi anh đi làm, tôi cũng pha cho anh một tách cafe muối…Nhiều năm sau, đôi vợ chồng già đi, và anh là người ra đi trước… Sau khi anh chết, tôi tìm thấy một lá thư anh để lại.” Nói đến đây bà cụ lấy trong túi ra một mảnh giấy nhỏ và trông đã cũ đưa cho tôi. Tôi mở ra xem, trong thư viết: “Gửi người con gái mà anh yêu thương nhất! Có một điều mà anh đã không đủ can đảm nói với em. Anh đã lừa dối em, một lần duy nhất trong cuộc đời… Thực sự là ngày đầu tiên mình gặp nhau, được nói chuyện với em là niềm sung sướng đối với anh. Anh đã rất run khi ngồi đối diện em… Lúc đó anh định gọi đường cho tách cafe nhưng anh nói nhầm thành muối. Nhìn đôi mắt em lúc đó, anh biết mình không thể rút lại lời vừa nói nên anh đã bịa ra câu chuyện về biển và cafe muối. Anh không hề thích và chưa bao giờ uống cafe muối trước đó! Rất nhiều lần anh muốn nói thật với em nhưng anh sợ… Anh đã tự hứa với mình đó là lần đầu và cũng là lần cuối anh nói
dối em. Nếu được làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như vậy… để được có em và để được uống tách cafe muối em pha hàng ngày suốt cuộc đời anh… Anh yêu em!”. Đọc xong lá thư tôi và bà ngồi im lặng một lúc, trước khi rời đi tôi hỏi bà “ Vị cà phê như thế nào?” Bà nhẹ trả lời: “ Với tôi, nó rất...Ngọt”....
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
I have the habit of jogging in the morning across the park near where I live, an old park, quiet and gloomy and run through it every time I'm still looking at my old chair at the end of term as a member of inertia. It's a very normal couch was smudged time. And one thing that I noticed is that every Saturday and Sunday morning I have seen an old lady sitting there with things never change, namely: a bag of food for birds, prepared a pot of coffee, a cups and a bottle .... salt. The work goes on until one day I went to sit next to the lady, after some usual greeting, I asked: '' It is true that the salt is not it? "The woman nodded and asked:" Are you want to know why I do not drink coffee with salt? "; of course, I nodded, and she began telling me about the cause or rather about his life: "When I was young I was a good-looking girl should be plenty of boys pursue, until a day I was invited to a friend's house party she ended the party with a guy looks nothing special in appearance to hesitantly invited me to have coffee, but I was surprised because permission I politely disagree. We sat at a nearby cafe and almost silent during the first 30 minutes, I started to feel bored, and to ask for leave. Just then, he called the waiter "Troublesome ... bother ... disturb her get to me a little more salt."
I serve at the same time and she startled, surprised at him, the eyes of the other guests in the restaurant as well immediately focusing all over him, his face flushed a moment, a small voice, "I, I have the habit of drinking coffee while going for a little more salt."
Hearing that, the waitress immediately brought salt to him, he began to add salt to the coffee, and then slowly bring to his mouth to drink. I was very curious and asked him: "Why did the salty coffee?" I puzzled for a moment and then said: "On the sea front of my house. I enjoyed playing with the waves, like the taste of sea water salty and bitter. Well, salty and bitter - like adding salt cafe for coffee so ... Whenever such salt, I was homesick and skin away their parents ... ". I looked at him her sympathy and seemed very touched by the sincerity of his feelings. I thought someone who loves her hometown and how parents must a good person and make sure the latter will be a husband, a good father ... I also told him about his parents and his family.
and through dating later, more and more realize oh boys plenty of good qualities. He was very sincere, patient and always sympathize with the difficulties of her. And ... like how the story another happy ending, we were married. We were very happy to live in a lifetime. Every morning before I go to work, I also gave him a cup of coffee mixed salt ...
Many years later, the couple was gone, and he was gone before ... After he died, I found a letter he left . "to this the lady took out of his pocket a piece of paper and handed me look old. I opened it, in a letter wrote: "Send the girl that you love the most! The one thing he did not have the courage to tell you. He cheated on me, only once in his life ... Really the first day we met, was talking to me is pleasure for me. He was thrilled when sitting opposite me ... Then he called the way for the cup of coffee, but I said salt. Your eyes look at it, he knew he could not take back the words said so he made up the story about sea salt and coffee. He did not like and never salt before drinking coffee! A lot of times I want to tell you the truth, but he was afraid ... I have promised myself that was the first and also the last time I told
you a lie. If made from scratch, he would do the same ... to be with you and to get you a cup of coffee salt daily challenge throughout his life ... I love you! ". I finished reading the letter, and she sat silent for a moment, before leaving I asked her, "The coffee like?" She gently replied: "For me, it's very ... Sweet" ....
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: