T luôn cảm thấy trống trải thế này! Có one space is not any which in lòng T, một mình đối diện for bốn bức tường along with one màu đen sâu thẳm and lắng nghe nghe bản nhạc quen thuộc, cứ ngồi like thế, Long man miên, suy nghĩ não nề làm cảm giác trống trải as thêm lớn dần. Đã cứ tưởng will be lấp đầy interval can ấy, but Dương as could not be. T thật sự cảm thấy it too big to be vơi bớt đi an phần nào which. Nhiều lúc you want out cạnh ai that, you want to be nói chuyện, you want to be lắng nghe, you want to be based vào ai which mà nhắm mắt lại, để khóc hay chỉ to cảm thấy bớt mệt mỏi. But lại không thể, T still một mình cô độc. Phải làm sao đây? Nên quyết định such as thế nào thì mới đúng? Con đường nào phù hợp phù hợp for T. Không hiểu từ khi nào, cứ vào time interval this T lại thấy trống trải vô cùng, lạnh Leo, cô đơn thấm sâu vào tâm hồn, vào trái tim T. T you want to be đi đâu that, you want to đi xe trên đường phố vắng vẻ mà chính bản thân are not know would đi về đâu. Cứ chạy dạo one vòng cho thoải mái, and
nhận thấy that those thú xung
quanh T thật đáng yêu. Một chút
gì đó thoáng qua in lòng and
make T tự nhũ: "Phải vui lên chứ
Vẫn còn nhiều thứ tốt đẹp out
xung quanh mình mà, right tập
dần, tập dần as sự trống trải
this, and hãy đón lấy explain what
đang đến với mình. " But tất
cả điều those which is chỉ sự cố
gắng, gương ép and in the lòng T
đang nghĩ gì thì only chính bản
thân T mới hiểu been thôi. T lại
chạy đi tìm khắp nơi, trái tim T
lạc đâu mất rồi?
đang được dịch, vui lòng đợi..