Khi sương sớm chỉ còn bảng lảng như làn khói lơ đãng trôi, hơi lạnh chỉ đủ khiến gò má thêm hồng, ở phương xa ấy, tuyết đã tan chưa em?
Cách nhau một khoảng xa xôi, nơi này nắng từ từ ươm vàng những con đường còn ướt sương sớm, từng hàng cây đung đưa tán lá khe khẽ theo cơn gió mát lành, bầu trời vẫn xanh như thế và thương nhớ vẫn đong đầy như vậy, phương xa ấy, mùa xuân đã về chưa em?
Tôi còn nhớ khoảng thời gian mọi thứ ngủ quên trong cái rét buốt giá. Những xù xì, cũ kĩ của tiết trời đông khiến nỗi buồn miên man chầm chậm kết thành lớp sương mỏng, giăng kín đôi mắt đen huyền. Đứng giữa bao lớp người xen quàng vội vã ngược xuôi về nơi trú ẩn, tôi chẳng rõ đâu là nơi mình thuộc về, yêu thương nào sẽ xoa dịu lạc lõng này đây? Rồi, trong biển người xa lạ, nỗi hoang mang che lấp đi tất thảy phương hướng, một bàn tay ấm nóng đặt nhẹ lên vai, nụ cười em hồn nhiên chan hòa như nắng rạng, chứa đựng đam mê mãnh liệt đốt cháy nhiệt huyết tưởng phai nhạt đã lâu. Có lẽ, mùa xuân của tôi bắt đầu từ khoảnh khắc mơ hồ ấy, thanh xuân vì vậy mà thêm nhiều khát khao.
Như ngôi sao Bắc Đẩu luôn chỉ về phương Bắc, dẫn lối cho cố nhân trở về cội nguồn, em trong lòng tôi cũng đặc biệt như thế. Nhờ có em, trăm ngàn nẻo đường gần xa đều được rọi sáng, từng bước chân đệm bao động lực để dũng cảm tiến lên mà không ngại ngần tương lai khó đoán. Nhờ có em, tôi có một gia đình, hiểu rằng chẳng có khoảng cách nào quá xa xôi khi triệu yêu thương quy về một mối, khi vạn trái tim hòa chung nhịp đập. Đều hướng về em, 易样千玺. Đừng quên nắng ấm trong tâm hồn em dẫu phong ba khắc nghiệt đến đâu, vì tôi chỉ muốn dõi theo ánh sáng ấy cho đến lúc trái tim mỏi mệt, đến giây phút có thể thanh thản mỉm cười, mãn nguyện nhìn lại chặng đường đồng hành cùng em.
Từ phương Nam thương nhớ, chân thành gửi đến em lời chúc an lành cho ngày lễ tình yêu. Mười năm niên thiếu còn dang dở, mong em vững tâm mà bước, hoàn thành hẹn ước khắc cốt ghi tâm. 易样千玺, nhân sinh gặp gỡ không hối hận, kiếp này thương nhớ không đơn phương.
当霜很快就回避表作为烟漂移,步入式冷刚够脸颊领导更粉红色,远,雪已经融化了吗?分离的遥控器,这阳光灿烂的地方,从苗圃黄色湿滑的道路,晨雾,树摇曳叶面喷施插槽下清凉风,天空还是蓝色的像记忆和仍然摇摆到目前为止,填充,春天从掌握的关于您吗?我记得大约在时间的一切在睡觉的晚上主机评论,疟疾。恶劣的天气使慢人催眠链接入层薄薄的霜,约翰传奇黑眼睛闭其旧东悲伤。如何类站之间 xen 共产党员冲扫向后住房,不清楚他的归属的地方在哪里,爱会安抚这混淆了吗?然后,在一个陌生人的搭讪,悲痛和混乱掩盖了所有的方向,一个温暖的手轻轻放在肩上,我有很多像太阳,自然的微笑包含热情激烈燃烧的激情消退了想了很久。也许,我的春天从含糊不清的时刻,滨城轩开始,以便更多的愿望。Như ngôi sao Bắc Đẩu luôn chỉ về phương Bắc, dẫn lối cho cố nhân trở về cội nguồn, em trong lòng tôi cũng đặc biệt như thế. Nhờ có em, trăm ngàn nẻo đường gần xa đều được rọi sáng, từng bước chân đệm bao động lực để dũng cảm tiến lên mà không ngại ngần tương lai khó đoán. Nhờ có em, tôi có một gia đình, hiểu rằng chẳng có khoảng cách nào quá xa xôi khi triệu yêu thương quy về một mối, khi vạn trái tim hòa chung nhịp đập. Đều hướng về em, 易样千玺. Đừng quên nắng ấm trong tâm hồn em dẫu phong ba khắc nghiệt đến đâu, vì tôi chỉ muốn dõi theo ánh sáng ấy cho đến lúc trái tim mỏi mệt, đến giây phút có thể thanh thản mỉm cười, mãn nguyện nhìn lại chặng đường đồng hành cùng em. Từ phương Nam thương nhớ, chân thành gửi đến em lời chúc an lành cho ngày lễ tình yêu. Mười năm niên thiếu còn dang dở, mong em vững tâm mà bước, hoàn thành hẹn ước khắc cốt ghi tâm. 易样千玺, nhân sinh gặp gỡ không hối hận, kiếp này thương nhớ không đơn phương.
đang được dịch, vui lòng đợi..