Nó là không công bằng, nó là quá tàn nhẫn. Nó là sự đốn mạt tồi tệ nhất... Hắn không có quyền làm điều đó với tôi. Hắn đối xử với tôi quá nhẫn tâm. Hắn xem tôi không bằng một con vật... Tất cả những việc hắn đã làm, hắn xem đó là lẽ dĩ nhiên, là có lý do, không phải lỗi của hắn. Sau những mất mát, những tổn thương ( cả về thân xác tinh thần và tâm hồn ) hắn đã gây ra cho tôi, hắn bỏ đi, hắn tìm nơi nương tựa mới. Sau khi tước đoạt hết tất cả những gì tôi có thể có. Bây giờ, hắn là kẻ "bố thí" cho tôi? Với những lời nói trịch thượng, những thái độ khinh thường, những hành động nhẫn tâm... Hắn dẫm đạp trên lòng tự trọng của tôi, hắn phỉ nhổ trên tình cảm của tôi, hắn khiến tôi phải tự coi rẻ bản thân mình... Cầu xin hắn... Thật điên rồ... Hắn đã "ban phát" cho tôi quá đủ, tôi không dám nhận nữa. Nó là cơn ác mộng khủng khiếp nhất mà bất cứ ai trên đời này cũng phải ghê s
đang được dịch, vui lòng đợi..