Mình nhớ mãi tiết trả bài môn văn hôm ấy, có lẽ đó là giây phút bẽ bàn dịch - Mình nhớ mãi tiết trả bài môn văn hôm ấy, có lẽ đó là giây phút bẽ bàn Anh làm thế nào để nói

Mình nhớ mãi tiết trả bài môn văn h

Mình nhớ mãi tiết trả bài môn văn hôm ấy, có lẽ đó là giây phút bẽ bàng đau khổ nhất đối với tôi từ trước đến nay. Một điểm 3 to tướng trong bài làm văn của tôi. Tôi sẽ kể cho các bạn nghe về kỉ niệm đáng buồn mà cũng là đáng nhớ nhất của tôi.

Hôm nay cô Hường trả bài kiểm tra cho lớp. Cô đến chỗ tôi đặt bài của tôi xuống bàn, nét mặt cô có vẻ không vui. Tôi cúi Xuống nhìn bài kiểm tra. Trời ơi! một điểm 3 to tướng, tôi choáng váng, tim như ngừng đập, không thể tin nổi nữa. Tôi lắp bắp, không, không thể như vậy được! Tôi cố lấy bình tĩnh nhìn lại, con số 3 in rõ trong khung điểm màu đỏ rất rõ ràng như trêu ngươi, như giễu cợt tôi. Tô vội vàng gập bài vào, bần thần quay sang nhìn các bạn xung quanh như để tìm một người cùng cảnh với mình. Hình như bạn nào cũng hớn hở với kết quả của mình, chẳng ai để ý đến nỗi buồn của tôi. Chắc các bạn nghĩ rằng tôi cũng như mọi lần thường được điểm 8 điểm 9 vì tôi là cây Văn của lớp cơ mà! Càng nghĩ tôi thấy càng xấu hổ, tôi cúi gầm mặt xuống bàn nhìn bài mình một lần nữa. Dòng chữ cô Hường phê như hiện lên rõ ràng trước mắt tôi: Bài văn lạc đề!


Tôi đọc lại bài thật kĩ và nhận ra là mình đã sai đề thật. Đề bài cô Hường yêu cầu tả một dòng sông vậy mà tôi lại đi kể về một kỉ niệm sâu sắc thời thơ ấu của mình. Đề bài thì không khó, chỉ tại tôi quá chủ quan, chẳng chịu đọc kĩ đến nỗi nhìn gà hóa cuốc và cuối cùng là nhầm đề. Tại sao tôi lại có thể nhầm lẫn một cách ngu ngốc như thế, tôi tự trách mình. Nhớ lại giờ làm bài hôm ấy, tôi đã nộp bài đầu tiên trước bao cặp mắt thán phục của bạn bè, quên mất lời cô Hường nhắc nhở: “Các em hãy kiểm tra bài viết trước khi nộp

Đúng lúc ấy, bạn Liên nói thầm bên tai em, giọng vui mừng:

– Hôm nay tớ được 8 điểm nhé! Tớ đã rất cố gắng từ lâu nay. Bây giờ mới thấy kết quả đó. Tớ vui quá. Chắc bố mẹ tớ cũng rất vui cho mà xem. Mà sao trông cậu buồn thế, cậu được












Đó là một kỉ niệm mà tôi không bao giờ quên mặc dù bây giờ cũng đã lâu rồi. Và từ đó tôi đã sửa được tính nhanh nhẩu đoảng của mình và điểm 3 không bao giờ xuất hiện trong vở của tôi
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Yourself and remember forever more charged literature article, perhaps it was the shock of suffering set me up moments for me so far. A point 3 to do my writing in General. I will tell you about the sad anniversary which is also my most memorable. Today she Huong paid for the class test. She came to my place to put my post down, her face seems not to have fun. I leaned down to look at the test. Oh, my God! a point 3 to General, stunned, as the heart stops beating, could not believe it anymore. I stuttered, not, cannot as such be! I tried to take the calm look back, the number 3 in clear in the red point very clearly as tantalizing as, sneering at me. Moto rush article on folding, broke the spirit turned to look around as you to find a person at the scene. Looks like you would also open his results with Hon, no one noticed my sadness. Sure you think I like all times usually score 8 points 9 because I'm the tree class's Text! More I see the more shame, I leaned face down under a desk looking at her post again. The words she Huong coffee as we clear up before my eyes: article writer digressions! I read the article carefully and realized that I was wrong title. Problem she Huong requires a description of the river so that I go about a deep memories of his childhood. Article topic is not hard, just at me too subjective, haven't read that look at the chicken turns hoe and the last is the wrong title. Why am I can confuse a stupid way like that, I blame myself. Remember the hours test, I filed the first post before the eyes of admiration at how friends, forget the words she Huong reminded: "the children please check the article before submitting At the right time, you say, my voice is excited: -Today I was 8 points. I have been very trying for a long time now. Now see the results. I'm so excited. I'm also very happy parents make for that view. That why you look so sad, you are It is an anniversary that I never forget though now also has for a long time. And since then I've edited his đoảng nhẩu and fast calculation of points 3 to never appear in the play of I
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Pay all remember their literacy weather that day, maybe that was the moment of suffering humiliation for me so far. A huge 3-point in my essay. I'll tell you about the sad anniversary which is also my most memorable. Today she Huong pay for class tests. She came to me all my book down on the table, her face looks sad. I bent down to look test. Oh my God! 3 huge point, I stunned, heart stopped beating, could not believe it anymore. I stammered, no, not like that! I'm trying to get calm look back, figure 3 clearly printed in red frame very clear point as tantalizing, like ridicule me. Fill hastily folded into the post itself looked like you around to find a scene with his last. Looks like you always cheerfully with his result, no one paid attention to my sadness. Maybe you think I'm just like every time usually points 8 points 9 because I was the class tree Office of that! I think more and see more ashamed, I lowered chassis face down on the table looking at his post again. Coffee inscription Huong as she shows up clearly before my eyes: all documents digress! I read the article carefully and realized that I was wrong real problem. Recommended post directional requirements described a river that I went about a profound memories of his childhood. Recommended all not difficult, just at me too subjective, subject to read carefully such that chicken looks hoes and finally turned the wrong problem. Why I can confuse such a stupid way, I blame myself. Recall all hours worked on that day, I had to submit all bags first before admiring eyes of a friend, Huong forgot her words reminded: "Do please check the article before submission At that moment, you write say whispered in my ear, excited voice: - Yesterday I was 8 points offline! I tried so hard for so long. Now see the results. I'm happy too. Maybe my parents was fun to see. But why he looked so sad, he was It was a celebration that I will never forget though now long enough. And since then I've edited What the hell are his spry and 3 never appeared in my notebook






















đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: