Sau những vui buồn mình phải chia xaBạn bè ơi, biết bao giờ gặp lại?Đường đến tôi là con đường xa ngáiNẻo tôi về dài hơn cả một chuyến bayYêu thương này tôi khắc lên bàn tayLằn chỉ tay nát nhàu ẩn hiệnĐường "bạn hữu" ở đâu, nào ai biết!Nắm tay vào vẽ một nét bình yênỞ nơi xa, khi băng giá triền miênTôi gắng giữ cho trái tim ấm ápDa dẫu xạm đi, bàn tay khô rápGiữ trên môi trong trẻo một nét cườiĐể mai này, lỡ bạn gặp tôiSẽ nhận ngay ra nụ cười thơ thuở ấySẽ nghe trong ta ấm nồng lửa cháyNhóm lên bằng năm tháng, ngọt ngào ơi!
đang được dịch, vui lòng đợi..
