Những đường phố vắng lặng của thủ phủ Verone thanh bình vào thế kỷ XIV dịch - Những đường phố vắng lặng của thủ phủ Verone thanh bình vào thế kỷ XIV Anh làm thế nào để nói

Những đường phố vắng lặng của thủ p

Những đường phố vắng lặng của thủ phủ Verone thanh bình vào thế kỷ XIV nằm im lìm ngái ngủ giữa những lâu đài cổ kính và dãy tường thành cao ngất vây kín những công viên rậm mát. Đời sống nơi đó tươi vui và thoải mái. Một vị lãnh chúa dòng dõi Della Scala, nhân từ, đức độ, chăm lo cho sự phồn vinh của thủ phủ. Những gia đình quý tộc tập hợp thân bằng quyến thuộc, bộ hạ tùy tùng và đám người hầu tận tụy, trung thành. Những mối bất hòa truyền kiếp mà nguyên nhân đã bị lãng quên theo thời gian, vẫn còn chia rẽ hai dòng họ Montaigu và Capulet: hai vị trưởng tộc đã trầm tỉnh và khôn ngoan, bởi tuổi đời chồng chất, nhưng con cháu họ, những gã trai trẻ sôi nổi và táo bạo, không kể bọn tôi tớ, lúc nào cũng sẵn sáng đóng vai hảo hớn và anh hùng rơm, thường khuấy động sự yên tĩnh của thành phố. Vị lãnh chúa bực tức, truyền rằng, từ nay, bất cứ cuộc ẩu đả nào cũng bị xử phạt tử hình.





Chàng trai trẻ Roméo luôn khiến cha mẹ mình lo âu. Nước mắt chàng chan hòa với sương sớm. Lời thở than của chàng khiến mây trời u ám. Chàng xa lánh bạn bè, anh Benvolio đứng đắn và gã Meroutio nông nổi, đã lang thang trong rừng trước lúc bình minh. Bởi chàng si mê nàng Rosaline kiều diễm, đẹp mà hiểm ác, và chàng chỉ còn biết héo mòn trước sự khinh bạc của nàng.

Benvolio biết tin Rosaline và nhiều bậc vương hầu, cùng phu nhân sẽ đến dự yến tiệc tại nhà quý tộc Capulet, mà tiểu thư Juliette vừa được gã Paris bảnh trai cầu hôn.

- Đến đó đi, anh nói với Roméo, để mà so sánh gương mặt của người mà cậu yêu với vài ba khuôn mặt khác, mà tớ sẽ giới thiệu với cậu, để cậu phải thừa nhận rằng, con thiên nga của cậu chỉ là một con quạ xấu xí.

- Ta sẽ đến, Roméo hăm hở, nhưng chỉ để chiêm ngưỡng dung nhan rạng rỡ của người mà ta yêu thôi.

Rồi hai gã liều lĩnh, cải trang và đeo mặt nạ, đến ngay nhà kẻ thù thâm sâu của gia đình, vì Roméo thuộc dòng dõi Montaigu, còn lâu đài mà cậu ta sẽ xuất hiện là của dòng dõi Capulet.

Trong lúc ấy, người hầu và tôi tớ hối hả, chộn rộn chuẩn bị yến tiệc. Lão Capulet chúc mừng quan khách, nói đùa và trêu ghẹo các phu nhân, truyền những lệnh mâu thuẫn nhau cho bộ hạ và nhắc lại những kỷ niệm thời trai trẻ. Nhạc nổi lên: cuộc khiêu vũ bắt đầu. Và Roméo, trong trang phục người hành hương đột nhiên khẽ hỏi người hầu phòng:

Cô gái nào lộng lẫy thướt tha trong tay hai người hào hoa kia thế? Trong đêm mờ ảo này, nàng khác nào viên trân châu lóng lánh, trang điểm đôi tay gã Ethiopi. Nàng làm mờ đi ánh sáng những ngọn đuốc. Khi cuộc khiêu vũ chấm dứt, ta sẽ cho bàn tay trần tục của ta cái vinh hạnh chạm vào tay nàng.

Những lời nói đó đã lọt vào tai đứa cháu đức ông Capulet, tên là Tebaldo. Gã đã nhận ra giọng nói của một người Montaigu, bèn hò hét lên và chạy tìm cây trường kiếm, gã muốn trừng phạt một sự xúc phạm đối với gia đình chú, trong khi ông này, trầm tĩnh hơn, nghiêm khắc buộc hắn nên nhẫn nhịn.

- Mi muốn nghịch lời ta ư? Khốn nạn, mi chọn đúng lúc thật. Mi là một kẻ phách lối. Hãy đứng yên đó, nếu không…A! Con gà chọi, mi muốn giương cựa ra đấy à! Hãy mau vứt bỏ bộ mặt hung tợn đó đi, thật là chướng mắt trong buổi hội hè vui vẻ này.

Tebaldo giận dữ, cằn nhằn bỏ đi, vừa thề rằng hắn sẽ chẳng dừng lại ở đấy đâu. Ngay lúc đó, cuộc khiêu vũ chấm dứt.

Nhờ hóa trang, Roméo có thể men đến gần cô gái mà mình chú ý và bắt đầu tán tỉnh bằng những lời lẽ cầu kỳ bay bướm:

- Nếu bàn tay tôi, chàng thở dài, chẳng chút nào xứng đáng, lại làm cho tay cô uế tạp, tôi biết cách chuộc tội bất kính đó: môi tôi sẵn sàng xóa nó bằng một cái hôn nồng nàng.

- Người hành hương đáng mến ơi! –cô Juliette tinh nghịch đáp- sao lại nói xấu bàn tay mình thế, nó cũng chỉ ước ao được sử dụng theo thói quen bình thường thôi; những bậc thánh vẫn để tay mình chạm phải người hành hương và một cái bắt tay chính là cái hôn của những người sùng đạo.

- Nhưng chẳng lẽ các vị thánh và cả những người sùng đạo đều không có môi sao? –Roméo lại tiếp.

- Vâng có chứ, nhưng môi của họ dùng để cầu nguyện.

- Nếu thế, thánh nữ yêu quí ơi, hãy thỏa mãn nguyện cầu trên môi tôi, cho niềm tin đừng trở nên vô vọng.

- Các vị thánh có nhúc nhích gì đâu, -Juliette, vốn thông thạo cái trò chơi ứng đối dí dỏm này nói- thế mà họ vẫn thỏa mãn những lời nguyện cầu, hướng về họ.

Cuộc đối thoại sẽ còn tiếp diễn bất tận nếu bà vú già không đến mời Juliette đến ngồi bên cạnh mẹ, phu nhân Capulet.

Roméo bèn hỏi thăm một bà, đẩy đà, phởn phơ và ba hoa, và kinh hoàng biết rằng mình vừa tỏ tình với một thiếu nữ dòng dõi Capulet. Để mặc cho Benvolio lôi đi, chàng đến từ giã chủ nhân, đang đứng bên thềm tiễn khách. Juliette mơ mộng và tò mò, đã quay lại, thỏ thẻ hỏi bà vú rất khéo léo:

- Vú ơi! Nói cho con biết, chàng quí tộc kia là ai thế?

- Đó là con trai và là người thừa kế lão Tiberio.

- Còn anh chàng vừa bước qua cửa?

- Đó có lẽ là chàng trai trẻ Petruchio.

- Này, còn anh chàng đi theo sau, đấy, cái người không hề khiêu vũ.

- À, vú không biết.

- Vú hỏi tên chàng đi, -rồi cô nói thêm, nhẹ như hơi thở, nếu chàng đã có vợ, con nhất quyết sẽ chẳng bao giờ lấy chồng!

- Tên chàng là Roméo, bà vú quay lại nói, dòng họ Montaigu, con trai độc nhất của kẻ đại thù nhà ta.

- Mối tình duy nhất của ta lại trao gửi cho kẻ duy nhất ta phải thù ghét! Ôi! Ta đã gặp chàng quá muộn mà chẳng hề quen! Ôi! Ta đã quen chàng quá muộn. Ôi! Mối tình kỳ lạ vừa chớm nở trong lòng ta! Ta phải yêu một kẻ thù phải căm ghét.

- Con nói gì thế? Con thầm thì gì thế? –bà vú thắc mắc.

- Những câu thơ con vừa mới học được của người vừa mới khiêu vũ với con –nàng quyết giữ kín nỗi niềm riêng của mình, vì cô biết rõ tật ba hoa của bà vú. Tiệc đã tàn, họ rời khỏi phòng chính.

Song Roméo vẫn chưa đi xa, chàng đã bỏ rơi được anh bạn Benvolio đứng đắn, men theo dãy tường bao quanh khu vườn của dinh thự Capulet. Sau khi thầm nhủ với mình: “Có thể nào ta lại bỏ đi khi ta vẫn ở lại chốn này?”. Chàng thoăn thoắt leo qua tường và nhảy vào vườn cây, trong lúc Benvolio, vừa gặp lại Mereutio láu lỉnh, cho rằng chàng lủi đâu đó vì mối tình tuyệt vọng đối với Rosaline.

Không còn vướng víu các bạn, Roméo bước thơ thẩn trong vườn, tơ tưởng đến Juliette. Bỗng nhiên, một cánh cửa sổ từ từ hé mở, Juliette hiện ra, tựa vào bao lơn. Cô cũng bồn chồn và lo lắng, rồi trong khi Roméo, ẩn mình trong bóng tối, so sánh nàng với bình minh và khung cửa với phương Đông, chế nhạo mặt trăng mờ nhạt vì hờn ghen với nhan sắc kiều diễm của Juliette, cho rằng hai vì sao sáng nhất trên bầu trời chiếu sáng đôi mắt giai nhân, ao ước được là cái bao tay đã có diễm phúc nâng niu đôi má nàng, thì cô gái khẽ thở dài:

- Than ôi! Khốn khổ thân tôi! Roméo! Sao chàng lại là Roméo? Hãy từ bỏ gia đình, hay từ bỏ tên họ đi. Hoặc là chàng hãy hứa yêu em, rồi em sẽ chẳng còn là người thuộc dòng Capulet nữa.

Roméo vừa định lộ mặt ra, đã nghe Juliette nói tiếp:

- Chỉ có tên chàng thù hận với em thôi. Còn chàng là chàng, đâu phải là Montaigu. Nghĩa lý gì một cái tên? Đóa hoa mà ta gọi là bông hồng, dù mang tên gì, cũng vẫn ngào ngạt hương thơm. Tên chàng, Roméo ơi! Có dính dáng gì đến bản chất của chàng đâu.

- Anh xin bằng vào lời nói của em, -chàng trai táo bạo bước ra nói- Cứ gọi anh là tình yêu của em, thế là anh được đổi tên rồi! Anh chẳng còn muốn mình là Roméo nữa.

Juliette vừa hổ thẹn vì vô tình để lộ tâm tư mình, vừa lo sợ cho sự liều lĩnh của Roméo, nếu có ai thuộc dòng họ Capulet bắt gặp chàng nơi đây.

Anh chàng si tình nói: “Sợ gì! Anh đã vượt qua những bức tường cao ngất này bằng đôi cánh nhẹ của tình yêu. Mắt em còn chứa nhiều nguy hiểm hơn là hàng chục lưỡi gươm của họ. Hãy nhìn anh đằm thắm hơn, tức khắc thân anh sẽ được che chở trước hận thù của chúng.

- Sẵn lòng, -cô Juliette thỏ thẻ, mặt đỏ bừng và bối rối-, em định theo đúng lễ tiết một tí và chối biến những lời anh vừa nghe! Nhưng khiểu cách mà làm gì! Anh có yêu em không, hở Roméo? Em biết chàng sẽ nói có và em vội tin ngay. Nếu yêu em xin cứ chân thành thổ lộ. Nếu chàng nghĩ em đã bị chinh phục quá dễ dàng, thì đây nhé: em sẽ chau mày, ngúng nguẩy lắc đầu, để chàng có dịp van xin nài nỉ, bằng không, em cần gì phải bày trò nũng nịu. Nếu chàng đã không tình cờ thấu rõ nỗi lòng em, hẳn em sẽ e dè kín đáo hơn, nhưng cứ tin em đi, em còn thành thực hơn chán vạn cô nàng rụt rè khép nép.

Roméo, như mọi nhà thơ si tình, xin vầng trăng vằng vặc đầu cành chứng giám, sẵn sàng ngỏ mọi lời thề thốt thủy chung, thì Juliette ra chiều ủ dột vội ngăn lại:

- Em không làm sao vui trọn ven trong buổi hội ngộ đêm nay, -cô dịu dàng nói- nó quá bất ngờ, vội vã, và vô cùng táo bạo đối với em. Xin chào anh! Mong cho niềm hạnh phúc dào dạt lòng em cũng khiến lòng anh ngây ngất.

- Anh chưa muốn đi, -Roméo tỏ ra lì lợm- trước khi được nghe lời em ước hẹn.

Dù anh chưa ngỏ, em đã thầm hẹn thủy chung! Juliette vừa dứt câu, đã nghe tiếng bà vú oang oang từ phòng trong trong vọng ra. Vú ơi! Con đây! Roméo yêu dấu! hãy đợi vài phút em sẽ quay ra.

Nàng biến mất giây lát, rồi hiện ra bên cửa s
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The streets of the capital calm peaceful Verone on century XIV located deep afraid to sleep between the ancient castle and the towering walls surrounded the Bushy Park. The life of that place cheerful and comfortable. A warlord lineage Della Scala, from, Germany, take care for the prosperity of the capital. The family gathered with bereaved in the HA and the Entourage, the most dedicated, loyal. These dissensions reappearance that the cause has been forgotten by time, still divided the two families Capulet and Montaigu: two major clans have equanimity and wisdom, by his pile, but their descendants, the young boy exalted and daring, not to mention we are bright, I played the role of good Hon and bulldozer , often stir up the quiet part of the city. Warlord angry, that, from now on, any tussle would also sentenced to death. Young boys led her parents always Roméo anxiety. Guy tears harmony with Frost early. Lyrics to breathe than guy's making clouds overcast sky. Guy shunned by friends, relatives and Benvolio Meroutio guy you frivolity, have wandered in the Woods before dawn. By guy wants her pretty nice coverage, Rosaline evil, and the only guy know wilt before the silver balloon trail.Benvolio know believe Rosaline and many aristocratic Lady, with most going to the party at Capulet nobleman, that Mademoiselle Juliette has just been that guy really cute boys kissing bridge in Paris.-Go, he said with Roméo, to that comparison of the face that you're in love with a few different faces, that I will tell you, for you to admit that your Swan, just an ugly Crow.-We will come, Roméo eagerly, but just to admire the dung nhan radiance of the people that we love.Then the two desperate guy, disguised and wearing masks, to the right of the House the family's profound enemies, because of Roméo in Montaigu, also the castle which he will appear as the lineage of Capulet.Meanwhile, the servants and the servant of the hustle, chộn busy preparing the banquet. He congratulated Capulet guests, joked and teased the wife, the conflicting command for the lower and recalling the celebration early. Music emerges: the dancing started. And Roméo, in pilgrims suddenly asked my servants room:Splendid girl tha thướt in hand two pompous? In this vaporous night, her sparkling Pearl other, Ethiopi guy hands makeup. She faded to light the torch. When the dance ended, we will give our worldly hands touching her hand happy ones.The words that have entered the ear nephews in Germany he named as Tebaldo, Capulet. The guy got out of a person's voice and he screams and dating Montaigu, run the search engine field crops, the guy wanted to punish an insult to his family, while he, the more calmness, he should force strict abstinence.-Mi want against me? Bloody hell, mi right at it. MI is a serial killer. Please don't move it, if not ... A! The chicken fighting, mi want extended a spur out there! Please dispose of the face that nominally, it was objectionable in the summer.Angry Tebaldo, complain, just swear that he won't stop there. Right now, the dance ended.Thanks to makeup, Roméo can men come near your girl and start flirting with these words probably picky bay Butterfly:-If my hands, he sighed, little would deserve, making her hand cleaner, I know how to sin that irreverent: my lips are ready to delete it by kissing her.-Dear Pilgrim! -She is Juliette mischievous response-why say bad hands, it also only wanted to use under normal routine; the Saints still to her hand touches to pilgrims and a handshake is the kiss of the devotees.-But perhaps the Saints and all the devotees are not have lips? -Roméo again.-Well yes, but each of them used to pray.-If so, dear Saint, satisfy the prayer on the lips, for faith do not become helpless.-The saints have move nothing-Juliette, who is fluent in the game for this witty talk-so they still satisfy the prayers, towards them.The dialogue will also take place if the old nanny endless not to invite Juliette to sit next to her mother, Lady Capulet.Roméo and he asked her, pushing a da phởn, euphoria and three flowers, and horrified to know that I just love a girl with Capulet lineage. To wear away Benvolio, guy to his retirement from the owner, standing shelf farewell. Juliette daydreaming and curiosity, returned rabbit card, asked her breasts very ingenious:-The breast! Tell me, who is the other aristocratic guy?-It is the son and heir he Tiberio.-The guy has just stepped through the door?-It is probably the young Petruchio.-This guy followed, also, that the people do not clown dancing.Well, the breast does not know.-Ask the guy to go, name-Breast and then she added, slight as breathing, if the guy had a wife, I would never get married!-The name of the guy's nanny, Roméo back saying, Montaigu, the son of the great unique enemy House.-Our only love again awarded the only guys we have to send enemies hate! Oh! I've met the guy too late that nothing familiar! Oh! I know the guy is too late. Oh! Strange love affair in the budding! We have to love an enemy to hate.-You say? Silently then? -Nanny questions.-The verses just learned of people just dance with the bride kept ruling the unspeakable joy-his own, because she knew her breast three disabled. The party did, they leave the room.Song Roméo yet go far, he had abandoned you Benvolio, follow the sequence of the wall surrounding the garden of the Capulet mansion. After silently told myself: "can we leave when we're still in this place?". Thoăn guy and out climbed over the wall and jump into the grounds, while Benvolio, just see Mereutio hit my guy, said that lém weird somewhere because of desperate love for Rosaline.No longer the entanglement, Roméo step lounge in the garden, the ideal motor to Juliette. Suddenly, a door window slowly unfolding, Juliette, leaning on the balcony. She also restless and nervous, and while Roméo, hiding in the shadows, comparing her with Dawn and door frames with the East, ridiculed the faint moon jealous too because with beauty grace of Juliette, given that two of the brightest star in the sky shining eyes, our desire is that the gloves were lucky loving her cheeks double , then my girl sigh:- Than ôi! Khốn khổ thân tôi! Roméo! Sao chàng lại là Roméo? Hãy từ bỏ gia đình, hay từ bỏ tên họ đi. Hoặc là chàng hãy hứa yêu em, rồi em sẽ chẳng còn là người thuộc dòng Capulet nữa.Roméo vừa định lộ mặt ra, đã nghe Juliette nói tiếp:- Chỉ có tên chàng thù hận với em thôi. Còn chàng là chàng, đâu phải là Montaigu. Nghĩa lý gì một cái tên? Đóa hoa mà ta gọi là bông hồng, dù mang tên gì, cũng vẫn ngào ngạt hương thơm. Tên chàng, Roméo ơi! Có dính dáng gì đến bản chất của chàng đâu.- Anh xin bằng vào lời nói của em, -chàng trai táo bạo bước ra nói- Cứ gọi anh là tình yêu của em, thế là anh được đổi tên rồi! Anh chẳng còn muốn mình là Roméo nữa.Juliette vừa hổ thẹn vì vô tình để lộ tâm tư mình, vừa lo sợ cho sự liều lĩnh của Roméo, nếu có ai thuộc dòng họ Capulet bắt gặp chàng nơi đây.Anh chàng si tình nói: “Sợ gì! Anh đã vượt qua những bức tường cao ngất này bằng đôi cánh nhẹ của tình yêu. Mắt em còn chứa nhiều nguy hiểm hơn là hàng chục lưỡi gươm của họ. Hãy nhìn anh đằm thắm hơn, tức khắc thân anh sẽ được che chở trước hận thù của chúng.- Sẵn lòng, -cô Juliette thỏ thẻ, mặt đỏ bừng và bối rối-, em định theo đúng lễ tiết một tí và chối biến những lời anh vừa nghe! Nhưng khiểu cách mà làm gì! Anh có yêu em không, hở Roméo? Em biết chàng sẽ nói có và em vội tin ngay. Nếu yêu em xin cứ chân thành thổ lộ. Nếu chàng nghĩ em đã bị chinh phục quá dễ dàng, thì đây nhé: em sẽ chau mày, ngúng nguẩy lắc đầu, để chàng có dịp van xin nài nỉ, bằng không, em cần gì phải bày trò nũng nịu. Nếu chàng đã không tình cờ thấu rõ nỗi lòng em, hẳn em sẽ e dè kín đáo hơn, nhưng cứ tin em đi, em còn thành thực hơn chán vạn cô nàng rụt rè khép nép.Roméo, như mọi nhà thơ si tình, xin vầng trăng vằng vặc đầu cành chứng giám, sẵn sàng ngỏ mọi lời thề thốt thủy chung, thì Juliette ra chiều ủ dột vội ngăn lại:- Em không làm sao vui trọn ven trong buổi hội ngộ đêm nay, -cô dịu dàng nói- nó quá bất ngờ, vội vã, và vô cùng táo bạo đối với em. Xin chào anh! Mong cho niềm hạnh phúc dào dạt lòng em cũng khiến lòng anh ngây ngất.- Anh chưa muốn đi, -Roméo tỏ ra lì lợm- trước khi được nghe lời em ước hẹn.Dù anh chưa ngỏ, em đã thầm hẹn thủy chung! Juliette vừa dứt câu, đã nghe tiếng bà vú oang oang từ phòng trong trong vọng ra. Vú ơi! Con đây! Roméo yêu dấu! hãy đợi vài phút em sẽ quay ra.She disappears momentarily, then out side the door s
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
The deserted streets of the capital Verone peace in the XIV century dormant sleepily among the ancient castles and city walls towering ranges of the park surrounded dense cool. Life where cheerful and comfortable. One warlord lineage Della Scala, benevolent, virtuous, care for the prosperity of the capital. The noble family relatives gathered, entourage and his subordinates devoted servant, loyal. The discord that causes hereditary forgotten by time, still divides two Montaigu and Capulet families: two patriarch was unruffled and wise, by age pile, but their descendants, young men lively and bold, not counting men's servants, always ready to act better and they quixotic, often stir the quiet of the city. Disgruntled warlord, commanded that, from now on, any public altercation was sentenced to death. The young Roméo always made ​​her anxious parents. Tears he bathed with morning dew. His groans that overcast clouds. He alienated friends, he Benvolio Meroutio indecent and frivolous man, was wandering in the woods before sunrise. By Rosalie her delusion guy charming, beautiful but evil, and he could only wither before the contempt of her silver. Benvolio know Rosalie and Career Information princes, and his wife will attend a banquet at Nobles Capulet, that lady Juliette Paris newly guy handsome suitors. - Go away, he told Roméo, to which compare the faces of people that you love with a few different faces, but I'll introduce to you , so he had to admit that his swan a crow's just ugly. - I will come, Roméo eagerly, but only to contemplate the face radiance of whom loved it. Then two guys doses field, disguised and masked, came right home intimate enemy of the family, as Roméo Montaigu descended, and the castle that he will appear as the Capulet offspring. Meanwhile, the maid and I I hustle, prepare banquets agitation. Capulet congratulate Lao guests, joking and teasing the Lady, transmitted conflicting orders to subordinates and recalling memories of his youth. Music emerges: the dance began. And Romeo, dressed pilgrims suddenly valet asked softly: What girl gorgeous graceful in hand the other two so pompous? In the misty night, the other her glistening pearls, makeup guy Ethiopian hands. She dimmed light the torches. When the dance ended, and I will give my hands something mundane pleasure touching her hand. Those words caught the ear nephew Monsignor Capulet, named Tebaldo. He had recognized the voice of one who Montaigu, he cheered up and running looking for the tree, he wants to punish an insult to the family uncle, while he, calmer, he should strictly required patience. - You want my word against it? Woe, choose the right time mi true. Mi is an arrogant man. Let stand it, if not ... A! Cock fighting, mi want a bed that game! Let's quickly dispose grim faces that go, it was an eyesore during this fun festival. Tebaldo anger, nagging away, has vowed he will not stop with it. Just then, the dance ended. Thanks to makeup, Roméo may yeast approached the girl he noticed and started flirting with the words fly gaudy butterfly: - If my hands, he sighed, not at all worthy, to make her impure hands, I know how irreverent sin which my lips ready to remove it with a warm kiss her. - Oh dear Pilgrim! -She mischievous Juliette defamatory dap- why his hand so, it is also desired to be used only in accordance with normal practice; saints still to his hand touched the pilgrims and a handshake was the kiss of devotees. - But not perhaps the saints and devotees are no media stars? -Romeo Again. - Well yes, but their lips to pray. - If so, oh dear saint, let lips meet my prayer, the faith do not become hopeless. - The taste there's nothing holy budge, -Juliette, fluent capital the game is witty repartee say-so that they correspond to the prayers, towards them. The dialogue will continue endless if she breast not to invite Juliette old sitting next to her mother, Lady Capulet. Roméo he asks a woman, pushing momentum, euphoric and talkative, and horror they just confessed to a young lady Capulet offspring. Let Benvolio dragged away, his farewell to his master, standing shelf off guests. Juliette dreams and curiosity, came back, and mumbled her breasts very ingenious: - Breast Oh! Tell me, the other aristocratic men are? - It's son and heir to the old Tiberio. - As he walked through the door? - It's probably the young man Petruchio. - Hey, how about you he followed, there, the man was not dancing. - Ah, breasts do not know. - Breast ask his name go, -roi she added, breathing lightly as if he had a wife, I insisted would not never get married! - his name is Romeo, nanny back saying, Montaigu family, the only son of my house great enemy. - My only love is the only given to those who sent us to hate ! Ouch! I met him too late but did not know! Ouch! I've used him too late. Ouch! Exotic romance budding in my heart! We have to love an enemy to hate. - I say that? Child whispering about? Breast -Three questions. - The verse I have just recently learned of people dancing with the cyst decide to keep their own problems, because she knew her bragging breast disabilities. Parties were brutal, they leave the room. But Roméo still not gone away, he was abandoned by his friend Benvolio indecent, along the walled garden blocks of Capulet mansion. After silently to myself: "Can we go when we leave this place still stay?". He climbed over the wall Thoan and jump into the garden, while Benvolio, recently reunited Mereutio sly, that guy somewhere underground back for desperate love for Rosalie. No more entangled you, Roméo steps lounging in garden, visualization to Juliette. Suddenly, a window slowly parted, Juliette appeared, leaning on the balcony. She is restless and anxious, and while Roméo, lurking in the shadows, comparing her with the dawn and the doorframe with Oriental, faintly mocking moon because jealousy with charming beauty of Juliette, for that the two bright stars in the sky illuminate during human eyes, wishing that the glove was fortunate enough to cherish her ​​cheeks, the girl sighed: - Alas! Miserable me! Roméo! Why he left is Roméo? Give up family, or abandon the name they go. Or is he just promised to love you, then you will no longer be any more people of the Capulet. Romeo was about to reveal his face, heard Juliette say: - Only his name hateful to me. And he is the man, where is Montaigu. Means nothing in a name? Flowers that we call a rose, though named anything, and still pervading. His name, Roméo oh! There is nothing to what the nature of man. - I'm using in my speech, stepped boldly downline boys say-Just call him my love, so he renamed it! He no longer wanted to be Roméo again. Juliette has just accidentally ashamed to reveal their thoughts, just fear for Roméo recklessness, if anyone of Capulet clan caught him here. He said lovesick "Fear nothing! He has overcome the towering walls by light wings of love. My eyes still contain dangerous than their tens sword. Look at me more loving, he will be immediately protected themselves before their hatred. - Be willing, Juliette -She whispered, flushed and then- context, you specify a little more strict accordance ceremony and denial the words he just heard! But how do 'protests! Do you love me not, open Roméo? I know he would say yes and you rush right message. If you ask any true love expressed. If he thought I had conquered so easily, then here, please: I will frown, stop wriggling shook his head, so he had the opportunity to beg begged, otherwise, what you need to coddle a show. If he had not stumbled grasp my heart, I would hesitate necessarily more discreet, but just trust me, you are fed up of thousands more honest girl timidly subservient. Roméo, like any lovesick poet, please first branch bright yellow moon witness, ready open all his promises loyalty, then the evening Juliette hastily stopped gloomily: - I do not how blameless happy reunion tonight, softly -She - it is too abrupt, hasty, and extremely daring for me. Hello! May the joy of my heart abundance also keeps him ecstatic. - He never wanted to go, proved -Romeo lom- packets before they hear you engage. Though he has not offered, I was secretly loyal appointment! Juliette has definitely question, had heard the clarion from room nurse in the inner room. Breast Oh! Here I am! Beloved Roméo! Please wait a few minutes you will come out. She disappeared for a moment, and then out the door s



























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: