Yourself how long you farewell, I don't remember anymore. Days ago I was a very little child or remember the date. Birthdays of friends, relatives, his love, his day of days given the awkward first kiss each other stupid ... How could I forget the day that separated the day you remember. Perhaps what belongs to pain people are not wanting to keep the attachment, and so on. Old memories of silver plate's colour has nothing in mind anymore. The day you went me frantically searching for him where the corner Café is familiar and the familiar place of the two. I tried to hold onto all the memories just to turn around but I still keep going. I have hated him so much. I thought no I won't survive but now I realize there is no fine brothers, without, very good. Time is the most magical potion to heal the wounds. Day of the wounds I got scarred, sometimes touching nor pain as before. Sometimes I laugh for the past full of stupid and maybe now I should say thank you. Thanks I've lost children to know that in this life nothing is forever, promise whole life together and will also obliterate the Beach over the years. The old man loved and then also at the stranger, accidentally met on the road, steps through each other without wanting to say hello to each other. Also sad, but come on. Goodbye also need a social greeting again, you? Thanks I've lost children to know form of pain and how to overcome them. Colorless but very salty tears, before falling for you more then and now I realize that such crime be crying because a person doesn't deserve it. I have so much stronger, I believe? Thanks I've lost children to I know how to love myself and matured a lot. If love is just a brother at her stubborn boy and loves to be pampered then you now is greater than ever. You know, going to bed on time, properly packed, knowing self care for myself without anyone reminded. I don't nag and crybaby as before, you know smiling before the pain. Yes, the children have grown. Maturity according to the pain. Cảm ơn anh đã đánh mất em để em biết cuộc sống này còn nhiều điều đáng trân trọng hơn tình yêu. Chia tay anh em chông chênh một nhịp lớn nhưng chính gia đình và bạn bè đã giúp em tìm lại được thăng bằng sau đó. Bao lâu rồi em mù quáng chỉ biết đến anh mà quên mất mọi người, bây giờ em dành nhiều thời gian dành cho họ hơn. Nếu anh không bỏ rơi em có lẽ em đã không nhận ra gia đình và bạn bè đáng quý đến như vậy. Cảm ơn anh đã đánh mất em để em biết lòng người cũng dễ đổi thay và tan nhanh như bong bóng xà phòng, cảm ơn anh đã dạy cho em bài học đừng đặt niềm tin vào ai quá nhiều để nhận lại là nỗi thất vọng và niềm đau. Cảm ơn anh đã đánh mất em để em tìm được một người khác thực sự yêu em. Em nhận ra rằng anh chỉ là một cơn gió ngang qua còn người ấy mới thực sự là mảnh ghép còn thiếu của cuộc đời em. Người ấy tốt và xứng đáng hơn anh rất nhiều lần. Bên người ấy em thấy mình xứng đáng được yêu thương nhiều hơn thế. Người ấy khiến bàn tay em chẳng còn giá lạnh và trái tim em cũng chẳng còn cô đơn. Em đã hận anh thật nhiều vì bỏ rơi em, đập nát biết bao niềm tin và hi vọng trong em nhưng đến bây giờ có lẽ em phải cảm ơn anh, cảm ơn anh vì đã đánh mất em. Để giờ đây em có thể thanh thản nói lời tạm biệt những mảnh ký ức xưa cũ có bóng hình anh.Em sẽ ổn thôi!
đang được dịch, vui lòng đợi..