Jimin ah~ em hồi hộp quá, không biết viết gì bây giờ. Em mong anh hãy đọc hết lá thư này của em. Em biết BTS từ thời Danger và thực sự yêu BTS từ Dope . Em có thói quen nghe nhạc ở bất kì đâu, đó là một kỷ niệm đáng nhớ của em. Một lần đang rửa bát, khi nghe giọng anh RapMon ( đoạn đầu Dope)..không hiểu sao em chạy ra và chăm chú lắng nghe một cách kì lạ. Thật sự đỉnh luôn. Bangtan Shake it . Em muốn kể chuyện này. Em có mấy đứa bạn không bao giờ nghe nhạc K-pop thế mà tụi nó lại tải mấy bài hát của BTS và khen hay. BTS của ARMY là đỉnh nhất. Cả em của mấy đứa nó cũng thích BTS nữa, nhà em có ba chị em cũng thích BTS luôn. Ôi, em lại viết chả câu nào vào câu nào rồi, em muốn nói chuyện với anh tại fansite cơ …Các anh thật sự rất vất vả, ARMY tụi em có thể không hiểu hết nhưng cũng hiểu được phần nào, thương các anh lắm nhiều. Mọi cố gắng của các anh được đền đáp xứng đáng mà, phải không? Hàng ngày em lướt FB và đọc rất nhiều thông tin của nhóm, của cá nhân từng người. Mỗi ngày dần trưởng thành hơn, suy nghĩ nhiều hơn rồi có rất nhiều khó khăn phía trước, mọi thứ thật sự mệt mỏi nhưng em tin là ARMY và BTS có thể cùng nhau vượt qua. Em không biết thế nào…nhưng hình như anh ít cười hơn trước thì phải. Anh trầm tính hơn, ánh mắt có phần mệt mỏi. Đó là trưởng thành ạ? Anh đang có nhiều thứ phải suy nghĩ đúng không? Có chuyện gì anh đừng giữ trong lòng nhé, mở rộng lòng mình, hãy cứ chia sẻ hết với các thành viên đi ạ. Cứ giữ trong lòng mà không chịu nói ra sẽ rất khó chịu đó. Thương anh. Thật sự cảm ơn các anh nhiều lắm. Những bài hát như No More Dream, N.O, Tomorrow...v..v.. đã nói lên nỗi lòng của em, thật sự có ý nghĩa với em. Nhờ BTS mà em trưởng thành hơn và dám nói ra ước mơ của mình. Nếu các anh coi HYYH là
đang được dịch, vui lòng đợi..
