Câu chuyện được kể theo phong cánh slice of life , không có cuốn sách  dịch - Câu chuyện được kể theo phong cánh slice of life , không có cuốn sách  Anh làm thế nào để nói

Câu chuyện được kể theo phong cánh

Câu chuyện được kể theo phong cánh slice of life , không có cuốn sách nào mà phong cách được thể hiện rõ rệt như cuốn sách này . Tuy nhiên, vì là thể loại truyện ngắn nhưng là 3 lát cắt vào thuở thiếu thời của Toko Takaki, tiếp đến là thiếu niên, cuối cùng là khi một người trưởng thành . tương ứng với những lát cắt lớn là các chương Hoa Anh Đào, Kosumonauto ( tạm dịch là phi hành gia ), cuối cùng là 5cm/s. và khi đọc hết cả quyển light novel thì bạn sẽ thấy được những câu chuyện tình cảm chân thành , lắng động , và không kém phần sâu sắc, phảng phất nỗi buồn.
Trọng tâm của truyện là xoay quanh tình cảm của Toko Takaki – một cậu con trai . Cậu thường xuyên chuyển trường vì lí do công việc của bố mẹ. Lí do này, nên cậu có ít bạn và cô đơn, đến khi cậu gặp được Shinohara Akari, cô gái có hoàn cảnh như cậu . Ở đây, như câu chuyện mùa xuân, cậu sớm kết thân và nảy sinh tình cảm quyến luyến với cô bé. Và với câu nói ở đầu truyện : 5cm/s không chỉ là vận tốc của những cánh hoaa anh đào , mà còn là vận tốc khi chúng ta lặng lẽ bước qua đời nhau , đánh mất bao cảm xúc thiết tha nhất của tình yêu. Dường như sẽ đi suốt chiều dài câu chuyện của cậu. Ở cuối chương hình ảnh cậu ôm Shinohara Akari, như điểm nhấn, hình ảnh mùa xuân của cuộc đời cả hai người, khi tình cảm chớm nở được khẳng định và vượt qua những nỗi sợ mơ hồ của bản thân.
Câu chuyện tiếp theo bắt đầu với tên gọi Phi Hành Gia, khi hai người đã mất liên lạc, tất cả lúc này chỉ gói gọn trong tình cảm ray rứt của Takaki, và song song là tình cảm đơn phương Sumida Kanae ( cô bạn cùng lớp ) dành cho cậu, khi cậu đang ở hòn đảo phương nam xa xôi. Kết thúc là hình ảnh con tàu vũ trụ bắt đầu hành trình của mình thám hiểm hệ hành tinh, vượt qua quĩ đạo quen thuộc.
Kết thúc phim nhắc lại hình ảnh hoa anh đào rơi với vận tốc 5cm/s. Và hai người dường như gặp nhau nơi ở đường ray xe lửa quen thuộc – nơi đã để lại cho họ bao nhiêu kỷ niệm , nhưng mỗi người họ đã bắt đầu cuộc đời mới, mặc dù Takaki dường như vẫn còn chút tình cảm động lại và cả sự chờ đợi.
Trong câu chuyện của Takaki đa phần đều đồng cảm với cậu. Vì dường như mỗi chúng ta, sẽ có những giai đoạn giống với Takaki, những lời hứa và cả những cảm xúc khi gặp một ai đó. Nhưng quan trọng hơn câu chuyện tình cảm phủ lên bộ phim, là cách người ta vượt qua được chính mình để đi tiếp. Gạt bỏ những thứ vốn dĩ tưởng chừng như là quan trọng nhất, nhưng để sống tiếp con người ta phải gạt qua một bên, sắp xếp mọi thứ lại và chọn ra con đường để đối mặt với cuộc sống này. Nói một cách nào đó là học trưởng thành, học cách chăm sóc bản thân và không làm tổn thương những người xung quanh.
Nếu bạn có cơ hội, và đã giở đọc từng trang của cuốn sách mỏng thì bạn sẽ hiểu rõ hơn điều mà tác giả gửi gắm. Chúng ta phải đôí mặt và vượt qua nỗi buồn như thế nào. Ở chương đầu tiên, chúng ta thường tìm một điểm tựa, một tâm hồn đồng điệu để dựa vào, qua đó để quên đi nỗi cô đơn và bước tiếp. Để rồi một khi lớn hơn, bạn học cách bước đi một mình, học cách là người trưởng thành, làm việc và có những mối quan hệ rộng mở, dù trong lòng vẫn còn ray rứt, vẫn còn những ngại ngần để có thể bước tiếp. Không ngừng nuôi một hi vọng, một giấc mơ ngày gặp lại hạnh phúc. Ngôn ngữ hình ảnh của những chương đầu này rất rõ nét, hình ảnh loài chim vượt qua bão tuyết đi tìm mùa xuân của chính mình ở phương nam, hay những giấc mộng mà Takaki luôn hằng mơ trong giấc ngủ của mình, tương phản với cuộc sống thực tế của cậu, một cuộc sống cô đơn, và những dòng tin nhắn không bao giờ được gửi.
Khi trưởng thành, bắt đầu cuộc sống, và giở chương mới của cuộc đời mình. Chúng ta dường như tỉnh giấc sau một thời gian dài, và bắt đầu tự hỏi chính mình: ta đã làm chi đời ta. Theo đuổi những mộng ước không phải của chính bản thân, làm những việc hại đến cơ thể, bản thân cũng chẳng thể trẻ trâu, ngông ngênh và cho phép mình đắm chìm trong nỗi buồn của cuộc sống vốn dĩ ngắn ngũi dường như bất tận này, để rồi sẽ thay đổi: sắp xếp lại mọi thứ, suy nghĩ nhiều hơn đến bản thân và những người xung quanh rồi chỉ để đưa ra quyết định tôi sẽ trưởng thành, vượt qua nỗi buồn và bước tiếp cuộc sống này. Ngày đó, là ngày ta bước ra cuộc đời này, nhìn mọi thứ đã qua không còn là bi kịch, và có thể nhìn trực diện cuộc sống và mỉm cười. Một chuyện đã qua, một kỉ niệm hạnh phúc. và trên hết, ta trân trọng nó. Đoạn này, 5cm.s Cái tên dường như đã nói lên tất cả, mỗi ngày chúng ta sẽ bước đi một quãng rất ngắn nhưng rồi từ từ đến 1 ngày chúng ta đã bước thật xa, và khi quay đầu lại thì chúng ta đã thay đổi.

Nhưng ở đây, không những câu chuyện về nỗi buồn và sự trường thành, mà ở đây còn là lời tự bạch của một tình yêu đẹp. Không quan trọng nó là tình đầu hay cuộc tình cuối cùng. Nó luôn đẹp khi bạn trân trọng và sống vì nó, những tình cảm trong sáng sẽ luôn chỉ đường . Bắt đầu, gặp nhau ở sự tình cờ, rồi vô tình hay hữu ý, những tình cảm mới lạ bắt đầu: hoang mang, lo sợ… và tự hứa trong lòng mình sẽ bảo vệ người đó. Nhưng… đến một ngày, vì một lí do nào đó, chúng ta bắt đầu mộ
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
The story is told by the wing slice of life, there is not any book which is specifically as this book. However, because of the short story genre but is 3 slices cut into the early life of Toko Takaki, followed by teenagers, the end is when an adult. corresponds to the cut are the cherry blossoms, Kosumonauto (astronaut), finally is 5 cm/s, and when reading the book, then you will see light novels are the story of emotional sincerity, worried, and not least the echo phảng, deep sadness.The focus of the series is to turn around the sentiment of Toko Takaki-a son. You often move for the work of their parents. This reason, should you have the less you and loneliness, until he met Shinohara Akari, girls have such circumstances. Here, as the story of spring, you're friendly and soon raises the emotionally attached to her. And saying at the start of the series: 5 cm/s is not just the velocity of the wings produce cherries, which still is the velocity as we quietly step died, lost the most passionate emotions including love. Apparently will go through the length of your story. In the last chapter you picture hug Shinohara Akari, as focal point, the picture in the spring of my life both, when budding feelings are confirmed and overcome the fear of ambiguity.The next story begins with the name, when two Astronauts who have lost touch, all encapsulated in the emotional upset of Takaki, and parallel is emotional unilaterally Kanae Sumida (her classmates) for you, when you are in the remote southern islands. The end is the image spacecraft began its journey to explore planetary system, pass a familiar trajectory.End repeat image film cherry falls with the speed of 5 cm/s, and the two seem to be met where at the monorail familiar-the place was left to them how much celebration, but each of them has started a new life, although Takaki seems to still little emotion and all the wait. In the story of Takaki most are sympathetic with you. Because it looks like each of us, will have the same stage with Takaki, the promise and all the emotions when meet someone. But more important than the emotional story covered up the movie, is how people go beyond themselves to go forward. Gotten rid of things which of course is not the most important, but to live next to people aside, arrange everything back and pick out the way to face this life. Said one way is to learn, learn to take care of ourselves and not hurting the people around.Nếu bạn có cơ hội, và đã giở đọc từng trang của cuốn sách mỏng thì bạn sẽ hiểu rõ hơn điều mà tác giả gửi gắm. Chúng ta phải đôí mặt và vượt qua nỗi buồn như thế nào. Ở chương đầu tiên, chúng ta thường tìm một điểm tựa, một tâm hồn đồng điệu để dựa vào, qua đó để quên đi nỗi cô đơn và bước tiếp. Để rồi một khi lớn hơn, bạn học cách bước đi một mình, học cách là người trưởng thành, làm việc và có những mối quan hệ rộng mở, dù trong lòng vẫn còn ray rứt, vẫn còn những ngại ngần để có thể bước tiếp. Không ngừng nuôi một hi vọng, một giấc mơ ngày gặp lại hạnh phúc. Ngôn ngữ hình ảnh của những chương đầu này rất rõ nét, hình ảnh loài chim vượt qua bão tuyết đi tìm mùa xuân của chính mình ở phương nam, hay những giấc mộng mà Takaki luôn hằng mơ trong giấc ngủ của mình, tương phản với cuộc sống thực tế của cậu, một cuộc sống cô đơn, và những dòng tin nhắn không bao giờ được gửi.Khi trưởng thành, bắt đầu cuộc sống, và giở chương mới của cuộc đời mình. Chúng ta dường như tỉnh giấc sau một thời gian dài, và bắt đầu tự hỏi chính mình: ta đã làm chi đời ta. Theo đuổi những mộng ước không phải của chính bản thân, làm những việc hại đến cơ thể, bản thân cũng chẳng thể trẻ trâu, ngông ngênh và cho phép mình đắm chìm trong nỗi buồn của cuộc sống vốn dĩ ngắn ngũi dường như bất tận này, để rồi sẽ thay đổi: sắp xếp lại mọi thứ, suy nghĩ nhiều hơn đến bản thân và những người xung quanh rồi chỉ để đưa ra quyết định tôi sẽ trưởng thành, vượt qua nỗi buồn và bước tiếp cuộc sống này. Ngày đó, là ngày ta bước ra cuộc đời này, nhìn mọi thứ đã qua không còn là bi kịch, và có thể nhìn trực diện cuộc sống và mỉm cười. Một chuyện đã qua, một kỉ niệm hạnh phúc. và trên hết, ta trân trọng nó. Đoạn này, 5cm.s Cái tên dường như đã nói lên tất cả, mỗi ngày chúng ta sẽ bước đi một quãng rất ngắn nhưng rồi từ từ đến 1 ngày chúng ta đã bước thật xa, và khi quay đầu lại thì chúng ta đã thay đổi. Nhưng ở đây, không những câu chuyện về nỗi buồn và sự trường thành, mà ở đây còn là lời tự bạch của một tình yêu đẹp. Không quan trọng nó là tình đầu hay cuộc tình cuối cùng. Nó luôn đẹp khi bạn trân trọng và sống vì nó, những tình cảm trong sáng sẽ luôn chỉ đường . Bắt đầu, gặp nhau ở sự tình cờ, rồi vô tình hay hữu ý, những tình cảm mới lạ bắt đầu: hoang mang, lo sợ… và tự hứa trong lòng mình sẽ bảo vệ người đó. Nhưng… đến một ngày, vì một lí do nào đó, chúng ta bắt đầu mộ
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
The story is told in style wings slice of life, there is no other book that style is evident as this book. However, because of the short story genre, but is 3 slices of Toko in childhood Takaki, followed by the teenager, and finally as an adult. corresponding to the major sections is the chapter Sakura, Kosumonauto (roughly translated as astronauts), finally 5cm / s. and when the light novel finish a whole book, you will see the love story with sincere, deposited, and no less profound, subtle sadness.
The focus of the story revolves around the feelings of Toko Takaki - a son. He regularly transfer work reasons parents. For this reason, so he has few friends and lonely, until he meets is Shinohara Akari, girls as his circumstances. Here, as the story of the spring, he arose early friendships and emotional attachment to her. And with that in the beginning of the story: 5 cm / s is not only the speed of the wing hoaa cherries, but also the speed when we walked through life together quietly, lost many emotions dearest love. It seems to go the full length of his story. At the end of the chapter he hugged Shinohara Akari images, such as accents, images spring of life both when budding affection was confirmed and surpassed the vague fear of itself.
The story next start first called astronauts, when they have lost contact, all this time only emotionally wrapped up in your regret Takaki, and is parallel sided love Sumida Kanae (classmate) for him when you're in remote southern island. Finish the images spacecraft began its journey exploring planetary systems, to overcome the familiar trajectory.
End film image recall cherry blossoms falling at a speed of 5cm / s. And two people apparently met at the railway where the familiar - which has left many memories for them, but each of them have started a new life, although still slightly Takaki apparently moving love again and all the wait.
In the story of Takaki most are sympathetic to him. Because it seems that each of us, there will be the same as Takaki stage, the promises and all the emotions when meeting someone. But more important than emotional stories covering film, is how people overcome their own to go forward. Inherently dismisses what seemed the most important, but living next to people we have to put aside, put everything back and choose the way to face this life. In a way it is to learn to mature, learn to take care of yourself and do not hurt the people around.
If you have the opportunity, and have been turning to read every page of the pamphlet, you will better understand what sending authors. We must face and overcome sadness like. In the first chapter, we usually find a place to stand, a soul mate to lean on, thereby to forget loneliness and next steps. For larger then once you learn to walk alone, to learn to be adults, to work and have an open relationship, though still a pang in my heart, still hesitate to step next. Constantly raising a hope, a dream of seeing happy days. Visual language of the first chapter of this very sharp, images of birds pass spring snowstorm in search of his own in the south, or the constant dream that Takaki always dreamed in his sleep, as opposed to his real life, a life of solitude, and the message was never sent.
As an adult, began life, and turn a new chapter of his life. We seemed to wake up after a long time, and began to ask themselves: do I have spent my life. Pursuing the dream of not own, do things that harm the body, nor can the child himself buffalo, goose hit them hard and allow yourself to wallow in the sadness of life is short inherently seem endless this, in turn will change: rearrange everything, think more about ourselves and those around it just to make a decision I will grow up, overcome grief and move on this life. That day, the day that I walked out of this life, look at everything through the tragedy is not, and can look directly at the life and smiling. A story was over, a happy anniversary. and above all, we appreciate it. This paragraph, 5cm.s The name seems to have said it all, every day we will walk a very short distance, but then slowly to 1 day we had walked away, and when turned around, we were change. But here, not the story of sorrow and the school, but here also the word monologue of a beautiful love. It does not matter it is the first or last affair. It's always nice when you cherish and live for it, the pure emotion will always directions. Begin, met in the accident, and then accidentally or intentionally, the sentimental novel began: confusion, fear ... and himself promised in his heart will protect that person. But ... until one day, for some reason, we started tomb

đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: