The story is told by the wing slice of life, there is not any book which is specifically as this book. However, because of the short story genre but is 3 slices cut into the early life of Toko Takaki, followed by teenagers, the end is when an adult. corresponds to the cut are the cherry blossoms, Kosumonauto (astronaut), finally is 5 cm/s, and when reading the book, then you will see light novels are the story of emotional sincerity, worried, and not least the echo phảng, deep sadness.The focus of the series is to turn around the sentiment of Toko Takaki-a son. You often move for the work of their parents. This reason, should you have the less you and loneliness, until he met Shinohara Akari, girls have such circumstances. Here, as the story of spring, you're friendly and soon raises the emotionally attached to her. And saying at the start of the series: 5 cm/s is not just the velocity of the wings produce cherries, which still is the velocity as we quietly step died, lost the most passionate emotions including love. Apparently will go through the length of your story. In the last chapter you picture hug Shinohara Akari, as focal point, the picture in the spring of my life both, when budding feelings are confirmed and overcome the fear of ambiguity.The next story begins with the name, when two Astronauts who have lost touch, all encapsulated in the emotional upset of Takaki, and parallel is emotional unilaterally Kanae Sumida (her classmates) for you, when you are in the remote southern islands. The end is the image spacecraft began its journey to explore planetary system, pass a familiar trajectory.End repeat image film cherry falls with the speed of 5 cm/s, and the two seem to be met where at the monorail familiar-the place was left to them how much celebration, but each of them has started a new life, although Takaki seems to still little emotion and all the wait. In the story of Takaki most are sympathetic with you. Because it looks like each of us, will have the same stage with Takaki, the promise and all the emotions when meet someone. But more important than the emotional story covered up the movie, is how people go beyond themselves to go forward. Gotten rid of things which of course is not the most important, but to live next to people aside, arrange everything back and pick out the way to face this life. Said one way is to learn, learn to take care of ourselves and not hurting the people around.Nếu bạn có cơ hội, và đã giở đọc từng trang của cuốn sách mỏng thì bạn sẽ hiểu rõ hơn điều mà tác giả gửi gắm. Chúng ta phải đôí mặt và vượt qua nỗi buồn như thế nào. Ở chương đầu tiên, chúng ta thường tìm một điểm tựa, một tâm hồn đồng điệu để dựa vào, qua đó để quên đi nỗi cô đơn và bước tiếp. Để rồi một khi lớn hơn, bạn học cách bước đi một mình, học cách là người trưởng thành, làm việc và có những mối quan hệ rộng mở, dù trong lòng vẫn còn ray rứt, vẫn còn những ngại ngần để có thể bước tiếp. Không ngừng nuôi một hi vọng, một giấc mơ ngày gặp lại hạnh phúc. Ngôn ngữ hình ảnh của những chương đầu này rất rõ nét, hình ảnh loài chim vượt qua bão tuyết đi tìm mùa xuân của chính mình ở phương nam, hay những giấc mộng mà Takaki luôn hằng mơ trong giấc ngủ của mình, tương phản với cuộc sống thực tế của cậu, một cuộc sống cô đơn, và những dòng tin nhắn không bao giờ được gửi.Khi trưởng thành, bắt đầu cuộc sống, và giở chương mới của cuộc đời mình. Chúng ta dường như tỉnh giấc sau một thời gian dài, và bắt đầu tự hỏi chính mình: ta đã làm chi đời ta. Theo đuổi những mộng ước không phải của chính bản thân, làm những việc hại đến cơ thể, bản thân cũng chẳng thể trẻ trâu, ngông ngênh và cho phép mình đắm chìm trong nỗi buồn của cuộc sống vốn dĩ ngắn ngũi dường như bất tận này, để rồi sẽ thay đổi: sắp xếp lại mọi thứ, suy nghĩ nhiều hơn đến bản thân và những người xung quanh rồi chỉ để đưa ra quyết định tôi sẽ trưởng thành, vượt qua nỗi buồn và bước tiếp cuộc sống này. Ngày đó, là ngày ta bước ra cuộc đời này, nhìn mọi thứ đã qua không còn là bi kịch, và có thể nhìn trực diện cuộc sống và mỉm cười. Một chuyện đã qua, một kỉ niệm hạnh phúc. và trên hết, ta trân trọng nó. Đoạn này, 5cm.s Cái tên dường như đã nói lên tất cả, mỗi ngày chúng ta sẽ bước đi một quãng rất ngắn nhưng rồi từ từ đến 1 ngày chúng ta đã bước thật xa, và khi quay đầu lại thì chúng ta đã thay đổi. Nhưng ở đây, không những câu chuyện về nỗi buồn và sự trường thành, mà ở đây còn là lời tự bạch của một tình yêu đẹp. Không quan trọng nó là tình đầu hay cuộc tình cuối cùng. Nó luôn đẹp khi bạn trân trọng và sống vì nó, những tình cảm trong sáng sẽ luôn chỉ đường . Bắt đầu, gặp nhau ở sự tình cờ, rồi vô tình hay hữu ý, những tình cảm mới lạ bắt đầu: hoang mang, lo sợ… và tự hứa trong lòng mình sẽ bảo vệ người đó. Nhưng… đến một ngày, vì một lí do nào đó, chúng ta bắt đầu mộ
đang được dịch, vui lòng đợi..