Nếu một đời người là trăm năm thì có quá dài cho khổ đau gặm nhắm? Hay mỗi ngày qua là kinh nghiệm sống quí báu để con người có thể tự sửa đổi bản thân một cách hoàn hảo hơn? Thời gian phải chăng là phương thuốc nhiệm màu để hóa giải mọi vấn đề?
If one's life is the hundred years then there is too long for the miserable gnaw aim? Or every day through is life experience you treasure so that people can modify ourselves more perfect way? Reasonable time is responsible remedy to solve every problem?
If a hundred years, life is too long for gnawing pain? Or every day life experiences are valuable to humans can modify itself a more perfect way? Reasonable time is a miraculous remedy to resolve all the problems?