Be initiated by Lex Donaldson and James h. Davis (1990), in contrast to the theory, the theory that the Management Executive Management-GENERAL MANAGER basically always want to finish well, good management of the assets of the company. Management theory refers to the issue of motivation of managers and that the results of different companies is due to the status of the management structure, in which the GENERAL MANAGER have created conditions to work effectively or not. Specifically, in relation to the role of GENERAL MANAGER, governance structures can help them achieve the highest productivity must ensure their roles are not vague and not dominated by higher levels. This case can be achieved when the Chairman cum GENERAL MANAGER, power was concentrated in just one person. There is no contradiction and other responsibility for any individual issue. Similarly, the governance and operating companies will become clear and more suitable for both managers and subordinates and other members of the BOARD of the company due to the clear, consistent direction from the highest level. As such, management theory focus not only promote but also empowering GENERAL MANAGER GENERAL MANAGER because that the merging of responsibilities between the Chairman and the GENERAL MANAGER will improve the financial performance of the company. Since then the interests of the shareholders will be higher than the case separate from the Chairman-GENERAL MANAGER. This theory argues that 80% of large corporations back to America to have Chairman cum GENERAL MANAGER and have the evidence that this rate is increased.Như vậy theo lý thuyết quản lý, khi Chủ tịch HĐQT kiêm GĐĐH sẽ làm tăng quyền lực của các GĐĐH- những người hiểu rõ nhất về hoạt động kinh doanh của công ty và từ đó giúp họ dễ dàng quyết định các vấn đề một cách nhanh chóng và rõ ràng nhất mang lại thành quả tốt hơn cho công ty.2.2. Quan điểm thực tiễn:Các lập luận thực tế cho thấy, nếu tách biệt Chủ tịch HĐQT và GĐĐH thì có thể tạo ra sự không rõ ràng về việc ai là người chịu trách nhiệm về hoạt động của công ty. Một vị Chủ tịch HĐQT riêng biệt có thể đoạt mất của GĐĐH một số quyền hạn. Điều này đang đúng ở Việt Nam, vì người ta đã từng tranh cãi: Chủ tịch HĐQT và GĐĐH, ai có quyền hơn ai? Một vài lập luận cho rằng, kết hợp hai vị trí sẽ hỗ trợ tốt cho việc ra quyết định, đặc biệt là trong hoàn cảnh cấp bách, và giúp ban quản trị nắm tốt hơn về thông tin của công ty. Quan điểm này cho rằng, việc tách biệt hai vai trò sẽ kém hiệu quả trong việc kết nối chiến lược công ty và quá trình thực hiện. HĐQT khi lập chiến lược thường không lường hết được các yếu tố của thực tế vận hành. Khi GĐĐH lãnh đạo bộ máy điều hành thực hiện các chiến lược đã được HĐQT thông qua, một khi cần thay đổi để phù hợp với những biến động và thay đổi của thực tế thị trường, thường phải mất nhiều thời gian để trình bày và chờ phê duyệt, làm mất đi nhiều cơ hội. Ở góc độ dung hòa các mong đợi giữa nhóm cổ đông và các bên hữu quan khác, GĐĐH nếu kiêm nhiệm Chủ tịch HĐQT sẽ nhanh chóng hơn trong việc thống nhất các mong đợi khác nhau, vì GĐĐH hiểu rõ tất cả các nhóm lợi ích. Việc tách biệt vai trò Chủ tịch HĐQT và GĐĐH là cần thiết để kiểm soát quyền lực của GĐĐH, nhưng nó cũng có thể dẫn đến nguy cơ làm cho GĐĐH chỉ tập trung vào những mục tiêu ngắn hạn, nhất là khi việc đánh giá kết quả hoạt động và chế độ lương, thường được căn cứ vào kết quả đạt được những mục tiêu mà HĐQT đề ra.
đang được dịch, vui lòng đợi..
