Tâm con người vốn luôn lăng xăng, xao động. Các vị thiền sư hay gọi là “tâm viên ý mã”. Lúc nào tâm ta cũng lăng xăng nhảy nhót như con vượn, ý nghĩ luôn nhanh chóng đổi thay như ngựa hoang chưa được thuần dưỡng. Chỉ một phút trôi qua có biết bao nhiêu ý niệm trong đầu. Khi nhìn lại thì những suy nghĩ vừa qua nhanh chóng tan biến đi khi niệm khác dấy lên, rồi tan đi khi niệm sau chợt đến… Có mấy ai luôn nhìn lại tâm mình, chỉ những người nhìn ra sự vô thường của thế gian hay những vị thiền sư luôn thiền định để kiểm soát thân tâm. Họ luôn sống một đời sống tỉnh thức với trạng thái tâm vắng lặng thường hằng giữa khoảng không của hai ý niệm - niệm trước vừa đi, niệm sau chưa đến. Tâm ta thuần khiết như bầu trời xanh, như khi áng mây trước trôi qua, áng mây sau chưa đến. Khoảng không bao la của trời xanh đó là thiền, nếu ta kéo dài khoảng không đó thì gọi là định.