đầu tiên tôi hơi sợ nhưng rồi theo lời bố tôi bắt đầu tiến gần tới mọi người hơn và rồi ngày hôm đó cũng qua đi nhẹ nhành với tôi.đó vẫn luôn là nỗi sợ hãi trong tôi cho đến tận bây giờ nhưng nó cũng thật vui và ý nghia.
đầu tiên tôi hơi sợ nhưng rồi theo lời bố tôi bắt đầu tiến gần tới mọi người hơn và rồi ngày hôm đó cũng qua đi nhẹ nhành với tôi.đó vẫn luôn là nỗi sợ hãi trong tôi cho đến tận bây giờ nhưng nó cũng thật vui và ý nghia.
My first little scared but then according to my father started getting close to people and then that day would come to pass light with toi.do branch is always fear in me until now, but it is also true fun and meanness.