I remember very clearly that night before I go to sleep forever, wake sports anxiety. I started to imagine what will happen during your trip, wearing a phone to hear the song about youth and also gradually sank into sleep. Early morning sunshine, the sky so beautiful, just like my mood at the time. I am in Union members gathered at the University began the ceremony out of army. The car that rolled and stopped a peaceful place to exotic, it is Van Duong Hamlet. Upon arrival in Van Duong Hamlet, who I'm so tired (due to being drunk), but I feel that this place is really peaceful scenery, different from the hustle of where I live. Step into the small school in the beautiful little dwell in the shadow tree, I feel strange. Eyes look around and I realize this small but school is where support for the future preschool, is where the wing for the dream of many children. My childhood as well as the children's school, small but full of love. It comes to this new approach, this country so many children. Them focus again just Tweet out your brother sister sister sing, listen to love so much. Ngày đầu tiên chúng tôi những thành viên của các tổ gặp gỡ và làm quen với nhau, hầu như tất cả đều xa lạ trong suy nghĩ của tôi, rồi đâu cũng vào đấy. Đêm đến, tôi nằm mãi mà không sao yên giấc được dường như chờ ai ru mới ngủ ấy (vì lạ chỗ nên không ngủ được thôi). Nhưng chỉ một đêm thôi nhé. Những đêm còn lại thì không cần ai ru cũng ngủ rất chi là ngon giấc vì một lý do rất đơn giản đó là do cả ngày phơi nắng đã làm tôi thật sự mệt nhoài. Tôi chưa bao giờ có cái cảm giác niềm vui lẫn lộn giữa sự mệt mỏi như vậy! Một ngày… một đêm, hai ngày… hai đêm, ba ngày… ba đêm… rồi đến cái cái đêm cuối cùng, cảm giác thật buồn khi phải nghĩ đến ngày mai đêm mai và những ngày những đêm sau nữa không còn làm việc và vui chơi cùng nhau nữa, tâm trạng nó cứ tồi tệ làm sao ấy, chắc hẳn cũng có nhiều bạn tâm trạng giống tôi nhỉ.
đang được dịch, vui lòng đợi..