Trong cuộc thi nhan sắc năm đó, chồng của tôi là một khán giả, anh ta say mê tôi và sau khi tôi chiến thắng ở ngôi vị cao nhất, anh ta bắt đầu theo đuổi tôi. Tôi nghĩ anh ta yêu tôi chân thành nên đã đồng ý kết hôn. Nhưng không ngờ anh ta là một gã vũ phu và côn đồ. Anh ta hành hạ và ghen tương vô cớ, tôi kết hôn được một năm thì tôi đã bỏ trốn, lúc đó tôi không biết rằng tôi đang mang thai, tôi về gia đình của tôi và cầu cứu, nhưng chồng của tôi không bỏ qua. Anh ta sai người đến khống chế và bắt cóc tôi trở về bên anh ta và hành hạ tôi vì tội đã bỏ trốn. Vì theo luật pháp việt nam phụ nữ khi đã kết hôn thì cha mẹ của cô ta không được chứa chấp trở lại. Mẹ của tôi, bà ấy đã rất đau đớn, bà ấy đã viết đơn khiếu nại đến toà án địa phương, bà ấy muốn nhờ chính quyền địa phương can thiệp, nhưng vô ích, ở việt nam, không có sự công bằng dành cho phụ nữ, và trừ khi gia đình của cô gái phải thật giàu có thì mới được chính quyền địa phương quan tâm can thiệp. Còn gia đình tôi thì quá nghèo.Tôi ngày càng tiều tụy xanh xao vì đang mang thai. Chồng tôi ngày càng hành hung tôi nhiều hơn, hắn ta đã lái xe và cố ý tông vào tôi khi tôi đang mang thai ở tháng thứ sáu vì anh ta thấy tôi đứng gần một người đàn ông lạ trên lề đường. Và lần đó tôi đã nhập viện trong tình trạng đa chấn thương, lúc ấy chính quyền điạ phương mới thật sự lo lắng và e ngại cho mạng sống của tôi và đứa trẻ trong bụng. Và sau khi tôi bình phục, chính quyền điạ phương đã buộc chồng tôi phải li hôn và cấm bạo lực gia đình. Tôi được phép về nhà mẹ đẻ của tôi, và sinh ra đứa trẻ, nó là con trai tôi, là thiên thần nhỏ bé, và là niềm an ủi cho mảnh đời bất hạnh của tôi.Tôi yêu con của tôi hơn bất cứ thứ gì trên đời. Và bây giờ tôi yêu dave, hai người đàn ông quan trọng của cuộc đời tôi,
đang được dịch, vui lòng đợi..
