Mỗi lần đến ngày sinh nhật, tôi nhớ lại những ngày ở với gia đình. Sau những giờ tan học, tôi thường chạy nhanh để về nhà. Bởi nơi đó tôi biết có người luôn lo lắng cho tôi. Tôi luôn biết ơn mọi người, nhất là bố mẹ và anh chị trong gia đình. Hôm nay tôi cắm một bông hoa bên cạnh ảnh của Bố và gọi điện về cho mẹ để nói lời cám ơn. Tôi hay nói với bố mẹ là con yêu bố mẹ, con rất nhớ bố mẹ. Từ ngày ông bà ngoại tôi chết, tôi cảm thấy mình thời gian rất nhanh,than Hoa đẹp nhưng lại nhanh tàn, Thân phận con người mỏng manh. Nhưng tình yêu thì vĩnh cửuBóng tối đến cướp mất đi những gì tôi yêu mến.Bởi nó ngăn canh tôi không cho tôi nhìn thấy,Ánh mắt biết nói, nụ cười bình an.
đang được dịch, vui lòng đợi..