Khi tôi học mẫu giáo, ba mẹ cõng tôi đến trườngKhi tôi học cấp một, tôi đi bộ đến trường.Khi tôi học cấp hai, tôi đã đến trường bằng xe đạpKhi tôi học cấp ba, tôi đến trường bằng xe khách và xe đạp vì tôi học không gần nhà. Đây là khoảng thời gian tôi tiếc nuối nhất. tôi tiếc vì đã không được ở gần cha mẹ tôi. tôi tiếc vì tôi có một môi trường tốt và những người bạn tốt để phát triển nhưng mình lại lãng quên điều đó. Lên đại học, tôi đi học bằng xe máy. Nơi đây tôi sống để bù đắp lại những gì tôi đã bỏ lỡ. Tôi không muốn phải hối tiếc bất cứ điều gì cả. Tôi đã tìm thấy tình yêu của mình ở đây.Và bây giờ tôi cần phải dám thử thách bản thân một lần nữa
đang được dịch, vui lòng đợi..
