Chưa bao giờ trong đời tôi cảm thấy hãnh diện như vậy, đó là khi tôi nhận được giấy nhập học vào trường cấp ba Phú Nhuận. Nó dại diện cho sự khởi đầu cho một tương lai tốt đẹp của tôi.Tôi còn nhớ rõ hôm đó là thứ sáu, và tôi đang đi du lịch. Chiều hôm đấy khi tôi vừa mới thức giấc sau giấc ngủ trưa và chuẩn bị đi tham quan thì mẹ tôi gõ cửa phòng và báo với tôi tin mừng là tôi thi vào lớp 10 với số điểm cao. Lúc đó trong tôi có một cái cảm giác gì đó rất tuyệt vời, tôi thấy hãnh diện vì bản thân, thấy hạnh phúc khi những công sức tôi bỏ ra đã được đền đáp.Sau chuyến đi tôi về nhà, ai cũng gọi điện chúc mừng, bạn bè, người thân dường như ai cũng mừng cho tôi điều đó càng làm tôi thấy hãnh diện hơn. Tôi đậu vào trường PN là trường nguyện vọng 1 với chênh lệch điểm 0,25. Tôi đã từng đạt được nhiều thành tựu nhưng đối với tôi được vào trường Phú Nhuận là thành tựu lớn nhất xưa giờ. Từ đó mọi việc dường như trên con đường tốt đẹp và mọi thứ tốt đẹp đều đến với tôi.Qua sự kiện đó không chỉ là kỉ niệm mà còn là một động lực cho tôi ngày càng cố gắng hơn, sau khi trải nghiệm cảm giác hãnh diện ấy tôi học được một điều là: “ khi ta cố gắng thì ta sẽ đạt được những mục tiêu mà ta đề ra.” Từ đó tới nay lúc nào cũng cố gắng hết sức để đạt được những thành tựu to lớn hơn nữa.Đó là khoãng khắc mà tôi hạnh diễn nhất dù là sau này tôi cũng có nhiều lần hãnh diện nhưng tôi vẫn xem đó là lần mà tôi thấy tự hào về bản thân mình nhất.
đang được dịch, vui lòng đợi..
