Câu chuyện từ rất lâu, vài năm 2011, cái năm kinh hoàng đối với đất nư dịch - Câu chuyện từ rất lâu, vài năm 2011, cái năm kinh hoàng đối với đất nư Anh làm thế nào để nói

Câu chuyện từ rất lâu, vài năm 2011

Câu chuyện từ rất lâu, vài năm 2011, cái năm kinh hoàng đối với đất nước nhật bản. Trận động đất và sóng thần mạnh nhất trongCâu chuyện từ rất lâu, vài năm 2011, cái năm kinh hoàng đối với đất nước nhật bản. Trận động đất và sóng thần mạnh nhất trong lịch sử đã tàn phá một vài thành phố ở nhật bản. Sau thảm hoạ này, có rất nhièu nói về những thiệt hại bởi mất mát và đa thương đã là quá lớn.. Nhưng khoan nói về vấn đề này, có những câu chuyện bên lề về tình người và văn hoá của người nhật bản khiến cả thế giới phải kinh ngạc và khâm phục. Từng hàng người xếp hàng dài để nhận được lươnv thực và nước uống. Nhưng trong những hàng người như vậy tuyệt nhiên không thấy một lời oán than, trách móc, và không có ai nài xin đồ ăn. Trong tình trạng thiếu lương thực và nước nghi trọng, các cửa hành không có ý định trục lợi. Hàng hoá bị đổ ngổn ngang nhưng không hề có kẻ trộm đồ hôi của, mà ngược lại, người mua hàng đã sắp xếp đồ đạc lên giá. Chủ quầy bán nước tự động đã phát nước miễn phí cho mọi người để giúp nhau cùng tồn tại. Chính những con người sống lặng thầm, có ý thức văn hoá đã khiến những khó khăn chẳng còn khó khăn, những khó khăn chỉ làm sáng đẹp hơn con người họ.. Và cuối cùng họ đã mạnh mẽ vượt qua những đau thương và ngày một phát triển như hôm nay. Mỗi dân tộc đêuf có những nét văn hoá riêng, Nhật bản khiến cả thế giới xúc động trước cách họ vượt qua thảm hoạ. Vậy còn Việt Nam? Liệu chúng ta đã gìn giữ và phát huy những vẻ đẹp văng hoá của dân tộc chưa? Hay những vẻ đẹp ấy đã dần biến mất và thay vào đó là những hành động thiếu ý thức. Con người nhat ban mạnh mẽ và họ xứng đáng được ngợi ca. Cái tôi định nói tới đây không phải để chê bai mà để mọi người hãy nhìn thẳng vào những vấn đề còn tồn tại và thật sự thay đổi. Tôi còn nhớ lúc còn nhỏ, bà và mẹ hay kể cho tôi những câu chuyện cổ tích việt nam hay nhung những câu chuyện từ thời xa xưa về con người việt nam. Con người việt nam đoàn kết, đùm bọc lẫn nhau,biết hi sinh những cái riêng vì cái chung, trẻ con biết kính trên nhường dưới, hiếu thảo, lễ phép,.. à trong tâm trí của một đứa trẻ 4 tuổi đã có một niềm tự hào dân tộc to lớn. Nhưng mọi thứ lúc đó với tôi thật đơn giản và dễ dàng. Càng lớn dần, tôi càng thấy rõ được điều đó hơn, được chứng kiến và tự hào vì mình là người việt nam.Nhìn thấy một người cơ nhỡ, một người vô gia cư đang ngồi co ro hay ngủ lăn lóc trước cửa một ngôi nhà, sẽ có một vài người trong số cả ngàn người hối hả trên đường dừng lại, cho họ vài nghìn bạc lẻ. Đó cũng là một cử chỉ đẹp. Hay một nhóm các bạn trẻ, cứ đêm thứ Sáu hằng tuần, chính tay các bạn ngâm gạo, đồ xôi, đơm ra từng hộp, mua bánh mì, nước uống mang đi phát cho từng người vô gia cư ngủ trên hè phố, dưới gầm cầu Long Biên, ga Hà Nội. Sớm mai thức dậy, những con người khốn khổ ấy đã có sẵn gói xôi lót lòng. Làm được như các em, có mấy người? Song song tồn tại với những hành vi đẹp như vậy còn có những con người có những hành vi thật đáng hổ thẹn. ngày ngày, chúng ta phải đau lòng thừa nhận những hành động phi văn hóa đang diễn ra ở quá nhiều nơi trong xã hội chúng ta.chúng ta làm ô nhiễm những con sông, chúng ta chặt phá những cánh rừng,chúng ta đổ rác quanh những ngôi nhà chúng ta đang ở, chúng ta thô tục ở những chốn linh thiêng, chúng ta chen đẩy nhau để tranh một món ăn miễn phí, chúng ta chửi ,chúng ta đập chết nhau vì ăn cắp một con chó, chúng ta dửng dưng nhìn một kẻ móc túi, .Dễ bắt gặp những chiếc biển ghi"Xin đừng ngắt hoa", "Xin đừng giẫm lên cỏ". Một cái biển nhưng làm cho không ít người trong chúng ta nhức nhối. Nhức nhối bởi cái biển nhỏ ấy đã có ở những nơi đó hết năm này đến năm khác mà nó sẽ còn ở đó rất lâu. Chẳng lẽ không có dấu hiệu gì về sự thay đổi của chúng ta sao? Cái gì đã làm cho chúng ta trở nên như vậy? Đó chính là chúng ta đã đánh mất lòng tự trọng, đánh mất khả năng rung động trước những vẻ đẹp, đánh mất khát vọng về một thế gian yên bình và đẹp đẽ và vì chúng ta chứa đầy sự ích kỷ, tham lam và vô cảm trong con người chúng ta. Có nhiều lúc, tôi thực sự hoang mang và đôi lúc choáng váng khi bị những hiện thực trong đời sống văn hóa của chúng ta như bị một kẻ nào đó bất ngờ ném mình vào bóng tối hay bị giáng một cái tát vào mặt. Chúng ta phạm sai lầm, nhưng điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào. Đây là câu chuyện về văn hoá của con người, và mỗi người trong chúng ta hãy nhìn nhận lại bản thân mình, sống sao để không phải hổ thẹn với những người xung quanh và cũng là tôn trọng chính bản thân mình.Để một con người có được những hành xử văn hóa chúng ta phải mất một thời gian dài với kiên nhẫn trong yêu thương và khai mở trong trí .hình ảnh về một kẻ thản thiên vứt một cái rác bẩn xuống nơi công cộng và một người cúi xuống nhặt một cái rác bẩn lên là một cách nói về con đường hình thành một hành xử văn hóa của con người.Có nhiều lúc, tôi thực sự hoang mang và đôi lúc choáng váng khi bị những hiện thực trong đời sống văn hóa của chúng ta như bị một kẻ nào đó bất ngờ ném mình vào bóng tối hay bị giáng một cái tát vào mặt. Chúng ta phạm sai lầm, nhưng điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào. Đây là câu chuyện về văn hoá của con người, và mỗi người trong chúng ta hãy nhìn nhận lại bản thân mình, sống sao để không phải hổ thẹn với những người xung quanh và cũng là tôn trọng chính bản thân mình.Để một con người có được những hành xử văn hóa chúng ta phải mất một thời gian dài với kiên nhẫn trong yêu thương và khai mở trong trí .hình ảnh về một kẻ thản thiên vứt một cái rác bẩn xuống nơi công cộng và một người cúi xuống nhặt một cái rác bẩn lên là một cách nói về con đường hình thành một hành xử văn hóa của con người. Ứng xử văn hóa là biểu hiện của một người có đạo đức. Chỉ cần một hành vi ứng xử nhỏ cũng có thể nói lên nhân cách của một con người. Liệu chúng ta có quá chủ quan khi nói rằng người việt giàu lòng nhân ái, thương người như thể thương thân. Nếu chúng ta có truyền thống như vậy thì thật sự chúng ta đã quên mất rồi. Chúng ta phải thẳng thắn nhìn nhận vấn đề, không được trốn tránh. Chúng ta cứ mải mê với những thành tích ở đâu, nhưng chúng ta đang co vấn đề về hành vi ứng xử.
Hãy tự nghiêm khắc với mình, nhìn nhận và thay đổi. Bạn nói rằng bạn yêu nước , tự hào về việt nam nhưng những hành động nhỏ ấy đã gián tiếp mang lại hình ảnh xấu cho việt nam.tôi mong các bạn hãy thật sự thay đổi, và tự hỏi chính mình :không phải bây giờ thì sẽ là lúc nào. Bởi câu trả lời ngắn nhất chính là hành động.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Câu chuyện từ rất lâu, vài năm 2011, cái năm kinh hoàng đối với đất nước nhật bản. Trận động đất và sóng thần mạnh nhất trongCâu chuyện từ rất lâu, vài năm 2011, cái năm kinh hoàng đối với đất nước nhật bản. Trận động đất và sóng thần mạnh nhất trong lịch sử đã tàn phá một vài thành phố ở nhật bản. Sau thảm hoạ này, có rất nhièu nói về những thiệt hại bởi mất mát và đa thương đã là quá lớn.. Nhưng khoan nói về vấn đề này, có những câu chuyện bên lề về tình người và văn hoá của người nhật bản khiến cả thế giới phải kinh ngạc và khâm phục. Từng hàng người xếp hàng dài để nhận được lươnv thực và nước uống. Nhưng trong những hàng người như vậy tuyệt nhiên không thấy một lời oán than, trách móc, và không có ai nài xin đồ ăn. Trong tình trạng thiếu lương thực và nước nghi trọng, các cửa hành không có ý định trục lợi. Hàng hoá bị đổ ngổn ngang nhưng không hề có kẻ trộm đồ hôi của, mà ngược lại, người mua hàng đã sắp xếp đồ đạc lên giá. Chủ quầy bán nước tự động đã phát nước miễn phí cho mọi người để giúp nhau cùng tồn tại. Chính những con người sống lặng thầm, có ý thức văn hoá đã khiến những khó khăn chẳng còn khó khăn, những khó khăn chỉ làm sáng đẹp hơn con người họ.. Và cuối cùng họ đã mạnh mẽ vượt qua những đau thương và ngày một phát triển như hôm nay. Mỗi dân tộc đêuf có những nét văn hoá riêng, Nhật bản khiến cả thế giới xúc động trước cách họ vượt qua thảm hoạ. Vậy còn Việt Nam? Liệu chúng ta đã gìn giữ và phát huy những vẻ đẹp văng hoá của dân tộc chưa? Hay những vẻ đẹp ấy đã dần biến mất và thay vào đó là những hành động thiếu ý thức. Con người nhat ban mạnh mẽ và họ xứng đáng được ngợi ca. Cái tôi định nói tới đây không phải để chê bai mà để mọi người hãy nhìn thẳng vào những vấn đề còn tồn tại và thật sự thay đổi. Tôi còn nhớ lúc còn nhỏ, bà và mẹ hay kể cho tôi những câu chuyện cổ tích việt nam hay nhung những câu chuyện từ thời xa xưa về con người việt nam. Con người việt nam đoàn kết, đùm bọc lẫn nhau,biết hi sinh những cái riêng vì cái chung, trẻ con biết kính trên nhường dưới, hiếu thảo, lễ phép,.. à trong tâm trí của một đứa trẻ 4 tuổi đã có một niềm tự hào dân tộc to lớn. Nhưng mọi thứ lúc đó với tôi thật đơn giản và dễ dàng. Càng lớn dần, tôi càng thấy rõ được điều đó hơn, được chứng kiến và tự hào vì mình là người việt nam.Nhìn thấy một người cơ nhỡ, một người vô gia cư đang ngồi co ro hay ngủ lăn lóc trước cửa một ngôi nhà, sẽ có một vài người trong số cả ngàn người hối hả trên đường dừng lại, cho họ vài nghìn bạc lẻ. Đó cũng là một cử chỉ đẹp. Hay một nhóm các bạn trẻ, cứ đêm thứ Sáu hằng tuần, chính tay các bạn ngâm gạo, đồ xôi, đơm ra từng hộp, mua bánh mì, nước uống mang đi phát cho từng người vô gia cư ngủ trên hè phố, dưới gầm cầu Long Biên, ga Hà Nội. Sớm mai thức dậy, những con người khốn khổ ấy đã có sẵn gói xôi lót lòng. Làm được như các em, có mấy người? Song song tồn tại với những hành vi đẹp như vậy còn có những con người có những hành vi thật đáng hổ thẹn. ngày ngày, chúng ta phải đau lòng thừa nhận những hành động phi văn hóa đang diễn ra ở quá nhiều nơi trong xã hội chúng ta.chúng ta làm ô nhiễm những con sông, chúng ta chặt phá những cánh rừng,chúng ta đổ rác quanh những ngôi nhà chúng ta đang ở, chúng ta thô tục ở những chốn linh thiêng, chúng ta chen đẩy nhau để tranh một món ăn miễn phí, chúng ta chửi ,chúng ta đập chết nhau vì ăn cắp một con chó, chúng ta dửng dưng nhìn một kẻ móc túi, .Dễ bắt gặp những chiếc biển ghi"Xin đừng ngắt hoa", "Xin đừng giẫm lên cỏ". Một cái biển nhưng làm cho không ít người trong chúng ta nhức nhối. Nhức nhối bởi cái biển nhỏ ấy đã có ở những nơi đó hết năm này đến năm khác mà nó sẽ còn ở đó rất lâu. Chẳng lẽ không có dấu hiệu gì về sự thay đổi của chúng ta sao? Cái gì đã làm cho chúng ta trở nên như vậy? Đó chính là chúng ta đã đánh mất lòng tự trọng, đánh mất khả năng rung động trước những vẻ đẹp, đánh mất khát vọng về một thế gian yên bình và đẹp đẽ và vì chúng ta chứa đầy sự ích kỷ, tham lam và vô cảm trong con người chúng ta. Có nhiều lúc, tôi thực sự hoang mang và đôi lúc choáng váng khi bị những hiện thực trong đời sống văn hóa của chúng ta như bị một kẻ nào đó bất ngờ ném mình vào bóng tối hay bị giáng một cái tát vào mặt. Chúng ta phạm sai lầm, nhưng điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào. Đây là câu chuyện về văn hoá của con người, và mỗi người trong chúng ta hãy nhìn nhận lại bản thân mình, sống sao để không phải hổ thẹn với những người xung quanh và cũng là tôn trọng chính bản thân mình.Để một con người có được những hành xử văn hóa chúng ta phải mất một thời gian dài với kiên nhẫn trong yêu thương và khai mở trong trí .hình ảnh về một kẻ thản thiên vứt một cái rác bẩn xuống nơi công cộng và một người cúi xuống nhặt một cái rác bẩn lên là một cách nói về con đường hình thành một hành xử văn hóa của con người.Có nhiều lúc, tôi thực sự hoang mang và đôi lúc choáng váng khi bị những hiện thực trong đời sống văn hóa của chúng ta như bị một kẻ nào đó bất ngờ ném mình vào bóng tối hay bị giáng một cái tát vào mặt. Chúng ta phạm sai lầm, nhưng điều tôi muốn biết trước tiên không phải là bạn đã thất bại ra sao mà là bạn đã chấp nhận nó như thế nào. Đây là câu chuyện về văn hoá của con người, và mỗi người trong chúng ta hãy nhìn nhận lại bản thân mình, sống sao để không phải hổ thẹn với những người xung quanh và cũng là tôn trọng chính bản thân mình.Để một con người có được những hành xử văn hóa chúng ta phải mất một thời gian dài với kiên nhẫn trong yêu thương và khai mở trong trí .hình ảnh về một kẻ thản thiên vứt một cái rác bẩn xuống nơi công cộng và một người cúi xuống nhặt một cái rác bẩn lên là một cách nói về con đường hình thành một hành xử văn hóa của con người. Ứng xử văn hóa là biểu hiện của một người có đạo đức. Chỉ cần một hành vi ứng xử nhỏ cũng có thể nói lên nhân cách của một con người. Liệu chúng ta có quá chủ quan khi nói rằng người việt giàu lòng nhân ái, thương người như thể thương thân. Nếu chúng ta có truyền thống như vậy thì thật sự chúng ta đã quên mất rồi. Chúng ta phải thẳng thắn nhìn nhận vấn đề, không được trốn tránh. Chúng ta cứ mải mê với những thành tích ở đâu, nhưng chúng ta đang co vấn đề về hành vi ứng xử. Hãy tự nghiêm khắc với mình, nhìn nhận và thay đổi. Bạn nói rằng bạn yêu nước , tự hào về việt nam nhưng những hành động nhỏ ấy đã gián tiếp mang lại hình ảnh xấu cho việt nam.tôi mong các bạn hãy thật sự thay đổi, và tự hỏi chính mình :không phải bây giờ thì sẽ là lúc nào. Bởi câu trả lời ngắn nhất chính là hành động.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Stories from long ago, few in 2011, the terrible years for Japanese country. The earthquake and tsunami strongest trongCau very old, some in 2011, the terrible years for Japanese country. The earthquake and powerful tsunami in history have ravaged several cities in Japan. After this disaster, many talk about the loss and damage by multiple injuries were too great .. But drilling say on this issue, there are stories about the people on the sidelines and culture of Japan made the whole world in awe and admiration. Each long line of people lined up to get real luonv water. But in the restaurant so people certainly did not see a word of resentment coal, berate, and nobody begged food. In the absence of essential food and water facilities, and the gates shall not intend to profit. Commodities are falling down but no foul thief's map, but on the contrary, the purchaser has arranged things to appreciate. Owner vending stalls found free water for everyone to help each other to survive. These people live silently, conscious culture caused such difficulties are difficulties, difficulties making their people more beautiful morning .. And finally they were powerful to overcome trauma and day a development seen today. Every nation has deuf own culture, Japan led the world touched by how they overcome the disaster. What about Vietnam? Will we have to preserve and promote the cultural beauty of the nation couch yet? Or the beauty that has gradually disappeared and instead was the lack of awareness actions. Humans Japan Powerful and they deserve praise ca. What I'm about to say here is not to criticize but to everyone to look into the problems exist and really change. I remember childhood, she and my mother or tell fairy tales Vietnam or velvet stories from ancient times human Vietnam. People Vietnam solidarity, support each other, know own sacrifice for the common ones, children know the glass on the lower yield, pious, polite, .. game in the mind of a 4 year old child had ethnic pride enormous. But then with me everything is simple and easy. Enlarged, the more I see it more clearly, to witness and be proud to be the Vietnam nam.Nhin see someone underprivileged, a homeless person sitting or sleeping huddled in front of a house rolling home, there will be a few people among thousands of people rushing on the street stopped, give them some odd thousand silver. That was a nice gesture. Or a group of young, weekly every Friday night, the rice soak your hands, map away, bear in each box, buy bread, distributing drinking water brought to each homeless person sleeping on pavements, under Undercarriage Long Bien Bridge, Hanoi station. Early morning wake up, the man was already available miserable lining pack away pleased. Do as the children, some of them? Coexist with acts such nice people there have very shameful behavior. on the day, we have to admit heartbreaking non cultural actions taking place in too many places in our society we ta.chung pollute rivers, we cut down the forests, we trash around the house we're in, we profanity in sacred places, we push each other to competitive inserts a complimentary dish, we swore, we beating each other for stealing a dog, we indifferent look a pickpocket, .de caught the sea the words "Please do not interrupt flower", "Please do not step on the grass." A sea but make no less of us sore. Ached by the sea that had in those places every year to year but it will be there very long. Was no sign of the change in us? What has made ​​us become like that? That is we have lost self-esteem, lose the ability to vibrate before the beauty, lose the desire for a peaceful world and for our beautiful and filled with selfishness, greed and wealth in our human feelings. There are times, I'm really confused and sometimes stunned to be the reality in the lives of our culture as being a sudden somebody threw himself into the dark or being dealt a slap in the face. We make mistakes, but I want to know first thing is not that you've lost, which is you have to accept it like. This is the story of human culture, and every one of us to recognize in myself, to not live so ashamed with people around and also respect yourself minh.De a who has been the cultural practices that we have to take a long time with patience in love and open mind of a man image .hinh friendly litter thrown down a public place and a man bent down to pick a litter to be a way to talk about the road to a culture of human behavior nguoi.Co much time, I'm really confused and sometimes stunned to be the reality in the cultural life of our as if somebody suddenly threw himself into the dark or being dealt a slap in the face. We make mistakes, but I want to know first thing is not that you've lost, which is you have to accept it like. This is the story of human culture, and every one of us to recognize in myself, to not live so ashamed with people around and also respect yourself minh.De a who has been the cultural practices that we have to take a long time with patience in love and open mind of a man image .hinh friendly litter thrown down a public place and a man bent down to pick a litter to be a way to talk about the road to an act of human culture. Conduct cultural expression of a moral man. Just one small behavior can also speak of a human personality. Are we too subjective to say that Vietnam very compassionate person, injured person as yourself. If we have such tradition is true we have forgotten. We must frankly recognize the problem, not shirk. We just absorbed the achievements where, but we are co problem behavior.
Be strict with your self, recognize and change. You say you are patriotic, proud of Vietnam but little action was indirectly brought bad image to Vietnam nam.toi want you to really change, and ask yourself: do not now it will be always. Because the shortest answer is action.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: