Không ai có thể đứng mãi dưới ánh hào quang sân khấu, cũng không ai có thể dùng cả cuộc đời để theo đuổi một thần tượng. Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, tôi đã không còn có thể như ngày xưa, theo chân bạn đến từng concert, dốc sạch tiền tiết kiệm để mua album, cũng chẳng thể cứ như đứa trẻ mỗi khi nghe thấy giai điệu quen thuộc nào đó là nhảy cẫng lên vỗ tay ầm ĩ, lại càng không thể vì chút chuyện vô nghĩa nào đó mà cào nát bàn phím trong một trận chiến online lúc 2h sáng. Tất cả chúng ta, ai rồi cũng khác, phải không nào?Chúng ta đều đã trưởng thành, và vì trưởng thành mà dần nhạt nhoà trong cuộc sống của nhau, mỗi ngày qua đều phải học cách chậm rãi buông tay, từng chút từng chút xa rời fandom náo nhiệt. Có thể phía trước sân khấu của bạn sẽ vắng lặng những tiếng hò reo hơn, có thể tên bạn sẽ không còn thường xuyên xuất hiện trên TV nữa, và có thể những người sẵn sàng bảo vệ bạn cũng chẳng còn bao nhiêu, nhưng hãy nhớ rằng, tôi vẫn yêu mến bạn, vẫn vì bạn mà rơi nước mắt, vì bạn mà nở nụ cười.Cảm ơn bạn, tất cả các bạn, vì đã đứng ở một nơi mà tôi có thể nhìn thấy, dẫu rằng đó chẳng phải là một vị trí dễ dàng gì, để tôi có thể coi bạn là giấc mơ, là động lực, là năng lượng để thay đổi bản thân thành điều gì đó tốt đẹp hơn. Trở thành người có thể dõi theo từng bước chân của bạn, thật lòng tôi chưa từng hối hận, chỉ có duy nhất một điều đáng tiếc, là ca khúc mà tôi đã bật đi bật lại hàng nghìn lần trong suốt 9 năm qua, lại chẳng còn có cơ hội nghe live hoàn chỉnh thêm lần nào nữa.Nếu có một ngày dưới ánh đèn sân khấu kia, các bạn mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt, thì tôi cũng sẽ vui vẻ chấp nhận. Bởi lẽ yêu mến ai đó nhiều năm như vậy, từ mùa đông lạnh lẽo nhất cho đến mùa hè náo nhiệt nhất, từ những ngày tháng thanh xuân tươi trẻ cho đến mãi tận bây giờ, có thể nhìn thấy người ấy hạnh phúc trên con đường đã chọn, tôi biết cũng chẳng còn đơn giản chỉ là nhìn thấy thần tượng nữa rồi, mà là nhìn thấy câu chuyện của từng người từng người trong chúng ta vào những ngày tháng nồng nhiệt ấy, tự hỏi bản thân rằng đã trải qua nhiều năm như vậy rồi, có một người để yêu mến, vì người đó mà phấn đấu, chẳng phải cũng là một câu chuyện rất đẹp và đáng nhớ hay sao…Cảm ơn các bạn, vì mùa hè rực rỡ nhất trong cuộc đời này, chúng ta thật sự đã thuộc về nhau..
đang được dịch, vui lòng đợi..