Bà kể, ngày xưa bà làm giao liên, phụ việc theo giỏi và liên  dịch - Bà kể, ngày xưa bà làm giao liên, phụ việc theo giỏi và liên  Anh làm thế nào để nói

Bà kể, ngày xưa bà làm giao li

Bà kể, ngày xưa bà làm giao liên, phụ việc theo giỏi và liên lạc, ngoại giao trên đồn bốt ở Hoóc-môn và một số khu vực lân cận, Bà theo xe của các thanh niên bộ đội, vận chuyển lương thực, đạn dược đến chiến khu. Song, trên chặn đường đi không lúc nào là yên ổn bởi tiếng súng nổ gần xa, tiếng bom mìn cứ liên tục dập vào xe, đường đi bị bom phá tạo thành những lỗ hỏng cực lớn. Lắm lúc rơi vào tay giặc, bà luôn nghĩ chắc chắn rằng mình sẽ chết, sẽ không còn tiếp tục cùng các chiến sĩ tham gia chiến đấu; đối với bà, cái chết chẳng có gì đáng sợ bởi lẽ lí do bà tham gia chiến đấu là để hy sinh vì nghĩa lớn, bà luôn cầu mong những anh em chiến sĩ hy sinh phù hộ cho bà vượt qua những tai kiếp, tránh những điềm rủi và trong những lần bị bắt, giam cầm, bà đều an toàn thoát nạn. Trong hoàn cảnh đất nước đối diện với muôn ngàn hiểm nguy, đời sống vật chất nơi chiến khu phải gọi là rất khó khăn và cơ cực: bữa đói, bữa no, đối với những chiến sĩ cũng như những người làm trong công tác kháng chiến, một củ khoai cũng đủ cho họ ấm lòng; theo lời kể của bà, gia đình bà cũng vô cùng khó khăn, thiếu thốn, có khi không có đủ quần áo cho mọi người trong gia đình, chỉ những ai đi công tác hay làm nhiệm vụ mới mặc đồ lành, chứ như thường lệ vẫn mặc rách cả. Nghe đến đây, ai nấy cũng đều xúc động, nước mắt chảy ngược vào trong, không ai dám khóc trước mặt bà, không phải vì chúng tôi sợ bà cười mà vì chúng tôi sợ những kỉ niệm không đẹp cũng sẽ tràn về trong tâm thức của bà, những kỉ niệm cũng đã dùng nước mắt mới có thể quên được…
Sao một hồi lâu kể chuyện về những kỉ niệm của bà ở chiến khu, tham gia chiến đấu cùng anh em bộ đội, bà lại gợi nhắc về hiện tại : “Bà bây giờ mong mỏi các con, hiện nay, đất nước mình đã ổn định, nhưng chưa thực sự hoàn thành tất cả những gì mà Bác muốn. Thế hệ tre già măng mọc, bà luôn quan niệm thế hệ đời sau sẽ nói tiếp thế hệ trước, bà nay cũng gần đất xa trời, đã chín mươi mấy tuổi rồi nhưng lòng bà lúc nào cũng hướng về đất nước, mong muốn một ngày nào đó đất nước ta cũng sẽ phát triển như những nước bạn, con người ta cũng biết sống sao cho phải đạo làm người.”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Bà kể, ngày xưa bà làm giao liên, phụ việc theo giỏi và liên lạc, ngoại giao trên đồn bốt ở Hoóc-môn và một số khu vực lân cận, Bà theo xe của các thanh niên bộ đội, vận chuyển lương thực, đạn dược đến chiến khu. Song, trên chặn đường đi không lúc nào là yên ổn bởi tiếng súng nổ gần xa, tiếng bom mìn cứ liên tục dập vào xe, đường đi bị bom phá tạo thành những lỗ hỏng cực lớn. Lắm lúc rơi vào tay giặc, bà luôn nghĩ chắc chắn rằng mình sẽ chết, sẽ không còn tiếp tục cùng các chiến sĩ tham gia chiến đấu; đối với bà, cái chết chẳng có gì đáng sợ bởi lẽ lí do bà tham gia chiến đấu là để hy sinh vì nghĩa lớn, bà luôn cầu mong những anh em chiến sĩ hy sinh phù hộ cho bà vượt qua những tai kiếp, tránh những điềm rủi và trong những lần bị bắt, giam cầm, bà đều an toàn thoát nạn. Trong hoàn cảnh đất nước đối diện với muôn ngàn hiểm nguy, đời sống vật chất nơi chiến khu phải gọi là rất khó khăn và cơ cực: bữa đói, bữa no, đối với những chiến sĩ cũng như những người làm trong công tác kháng chiến, một củ khoai cũng đủ cho họ ấm lòng; theo lời kể của bà, gia đình bà cũng vô cùng khó khăn, thiếu thốn, có khi không có đủ quần áo cho mọi người trong gia đình, chỉ những ai đi công tác hay làm nhiệm vụ mới mặc đồ lành, chứ như thường lệ vẫn mặc rách cả. Nghe đến đây, ai nấy cũng đều xúc động, nước mắt chảy ngược vào trong, không ai dám khóc trước mặt bà, không phải vì chúng tôi sợ bà cười mà vì chúng tôi sợ những kỉ niệm không đẹp cũng sẽ tràn về trong tâm thức của bà, những kỉ niệm cũng đã dùng nước mắt mới có thể quên được…Sao một hồi lâu kể chuyện về những kỉ niệm của bà ở chiến khu, tham gia chiến đấu cùng anh em bộ đội, bà lại gợi nhắc về hiện tại : “Bà bây giờ mong mỏi các con, hiện nay, đất nước mình đã ổn định, nhưng chưa thực sự hoàn thành tất cả những gì mà Bác muốn. Thế hệ tre già măng mọc, bà luôn quan niệm thế hệ đời sau sẽ nói tiếp thế hệ trước, bà nay cũng gần đất xa trời, đã chín mươi mấy tuổi rồi nhưng lòng bà lúc nào cũng hướng về đất nước, mong muốn một ngày nào đó đất nước ta cũng sẽ phát triển như những nước bạn, con người ta cũng biết sống sao cho phải đạo làm người.”
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
She said, her old days as a courier, assistants under good communication and diplomacy on boots in hormone station and some surrounding areas, according to the car she's young guard, transporting food, ammunition to war zones. However, on the way stop at no time was uneventful by gunshots near and far, known mine kept slamming into the car, the way bombs were forming huge holes. Sometimes falling into enemy hands, she always thought for sure that I'll be dead, will no longer continue with the soldiers engaged in combat; for her, death is nothing scary because why she fought to sacrifice so great that she always wished the brothers soldiers sacrifice bless her overcome those lives, avoid Risk and omens in the arrest, detention, she is safe escape. In the circumstances the country faced a thousand dangers, physical life where war zone is very difficult to call and destitute: breakfast hungry, meals no, for the soldiers as well as those who do the work of resistance War, a potato is enough for them warm; as told by her, her family is also extremely difficult, needy, sometimes do not have enough clothes for everyone in the family, only those who go to work or wear fresh new mission, but as often still wearing torn practices. Listen to this, they were all were touched, tears flowing back in, no one dares to cry in front of her, not because we are afraid she laughed, but because we are afraid of beautiful memories that will overflow in mind Her knowledge, memories also used tear can forget ...
Why a long story about her memories from the war zone, fought with you a soldier, she conjured out in: "She now longed for you, now, their country has stabilized, but have not really accomplished everything that Uncle want. Bamboo shoots grow older generation, she always conceived generation progeny will say next generations ago, she now also distant land near heaven, who is ninety years old but her heart some always facing the country, wants a Someday our country will grow as your country, people live so that we know where to direct the human being. "
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: