Cứ bào phải quên bạn nhưng sao tôi không thể làm được, sáng ra mở mắt tôi nhớ đến bạn, tôi đi ngủ tôi cũng nhớ đến bạn. Buồn cười thật tôi cũng không nghĩ mình lại bị như vậy, đúng là lý trí không thể điều khiển được con tim. tôi thua thật rồi.Tôi lại được nói chuyện với bạn đấy, tôi vui lắm, muốn hỏi nhiều nhưng chỉ sợ bạn. Tôi chưa từng sợ ai ngoài bố mẹ mình đâu đấy, hay thật.
đang được dịch, vui lòng đợi..
