Anh à! Hôm nay em thấy lạnh lắm! Những lúc như thế này em chỉ muốn chạy thật nhanh đến nơi anh để tìm sự ấm áp mà thôi! Với tình yêu của hai ta anh đã không còn quan tâm như trước ... Sự lạnh nhạt và hờ hững của anh đã làm em rơi nước mắt bao nhiêu lần anh biết không? Thích anh, yêu anh, nhớ anh ... Nhưng vẫn không ở bên anh được. Cần bao nhiêu thời gian? Bao nhiêu để hai ta lại như trước? Bao nhiêu để em và anh thấu hiểu được nhau? Xin lỗi anh nhiều! Em đã có lần muốn buông, thật sự rất muốn. Nhưng người ta nói đúng, lí trí không thắng nổi con tim. Cứ im lặng, cứ coi như không có gì để được yêu anh và được bên cạnh anh. ... Em nhớ anh!