Ngày xửa ngày xưa, tại một vùng quê hẻo lánh ở Nhật Bản có cặp vợ chồng già sinh sống. Họ không có con cái nên cuộc sống rất buồn tẻ, rất mong ước có con . Hằng ngày, ông lão lên rừng đốn củi còn bà thì giặt giũ bên bờ sông. Một ngày nọ, khi ở bên bờ suối, bà lão thấy một trái đào rất lớn nổi lềnh bềnh. Thấy lạ, bà bèn vớt lên mang về nhà, nhưng thật khó khăn vì trái đào ấy vừa to vừa nặng.
Bà lão đem về nhà cất để tối cùng ông nhau thưởng thức . Khi ông về, bà bèn lấy dao ra bổ nhưng chưa kịp làm gì thì đột nhiên trái đào nứt đôi và kèm theo tiếng khóc rất lớn của một đứa bé bụ bẫm. Thoạt đầu, hai vợ chồng giật thót. Nhưng sau đó họ lại vui mừng khôn xiết và xem như món quà được gửi xuống từ thiên đàng . Họ bàn nhau nuôi lớn đứa bé này. Họ gọi cậu là Momo Tarou và nuôi dạy với tất cả tình thương yêu của mình.
Momo Tarou lớn lên thông minh và khỏe mạnh. Chẳng mấy chốc mà trở thành cậu bé khỏe nhất làng. Một ngày, Momo Tarou nghe nói về những con quỉ ở Onigashima – nỗi khiếp sợ của mọi người trong vùng. Một ngày kia, chàng nói với cha mẹ nuôi: “Con sẽ đi đến đảo quỷ để lấy về kho báu lũ quỷ đang cất giấu. Xin cha mẹ hãy cầu nguyện và làm cho con bánh bao hạt kê để con ăn trên đường " .Ban đầu cha mẹ cậu rất lo lắng nhưng Momo Tarou cứ một mực khẳng định khả năng của mình, đòi tiêu diệt con quỷ ! Sau đó thế là vợ chồng già đành chấp thuận. Họ chuẩn bị lương thực cho cuộc hành trình và tiễn con đi.
Ở đầu làng, cậu gặp một chú chó, nó hỏi :” Momo Tarou, cậu đi đâu đấy? Cậu mang theo gì trong túi thế?” “Tôi đến Onigashima” – Momo Tarou trả lời – ” Và tôi mang theo rất nhiều thức ăn ngon của Nhật Bản, nếu cậu giúp tôi đến được đó, tôi sẽ chia thức ăn cho cậu”. Chó nghĩ đến cái bụng đói meo của mình và đồng ý. Thế là Momo Tarou có một người bạn đồng hành tin cậy. Một lúc sau, họ đi ngang qua tổ của chim . Để được chia phần thức ăn, Chim đồng ý gia nhập nhóm. Sau đó, họ lại gặp Khỉ và thuyết phục Khỉ cùng tham gia với điều kiện là một phần thức ăn nữa.
Khi nhóm của Momo Tarou đến được Onigashima, họ bị một cái cổng lớn cản đường. Chim bèn bay lên cao, vượt vào trong và mở chốt cửa. Cả nhóm vào được bên trong thì gặp một bầy quỉ đang vui vẻ ăn mừng và có vẻ như đã ngà ngà say. “Bọn ta sẽ trừng phạt các ngươi vì đã quấy nhiễu cuộc sống của con người” – Momo Tarou hét lên và cùng ba người bạn đồng hành lao vào. Chim thì mổ, Khỉ thì vồ còn Chó thì cắn chân tay lũ quỉ. Cám ơn vì đã ăn những món tuyệt vời nhất của Nhật Bản, nhóm Momo Tarou như có sức mạnh của nghìn người và cuối cùng đã đánh đuổi thành công lũ quỉ.
Hoàn toàn bị khuất phục, con quỉ đầu đàn đã phải quì gối trước Momo Tarou. Nước mắt ngắn dài, con quỉ nói :”Tôi hứa sẽ không bao giờ làm hại con người nữa, và xin hoàn trả lại những châu báu đã cướp ở làng của ngài. Nhưng, xin hãy tha mạng cho chúng tôi, cầu xin ngài! ” Và rồi, Momo Tarou chất số của cải lên thuyền và cùng nhóm bạn hăng hái trở về nhà với niềm hân hoan chiến thắng.
Trở về, chàng chia cho dân làng của cải và sống cùng cha mẹ hạnh phúc, sung túc đến tận cuối đời. Câu truyện về người anh hùng Momotaro có liên hệ mật thiết với thành phố Okayama và là niềm tự hào của thành phố này.