Sự lao động đối với Đức Giêsu còn có một giá trị lớn lao hơn nữa, Ngài tuyên bố trong Tin Mừng hôm nay rằng: "Tôi đã nói với các ông rồi mà các ông không tin. Những việc tôi làm nhân danh Cha tôi, những việc đó làm chứng cho tôi” (Ga 10,25). Như thế, lao động được nâng cao trên bình diện thiêng liêng, không còn là lao động để kiếm cơm ăn áo mặc, cũng không chỉ là để phụng sự Thiên Chúa, mà đích thực là làm chứng về chính Thiên Chúa. Bất cứ việc làm nào, hành động nào, công việc nào chúng ta nhân danh Thiên Chúa mà thực hiện, thì chúng đều có giá trị để làm chứng về Thiên Chúa.
Lý do mừng lễ có khác với mục tiêu của ngày quốc tế lao động 1-5: người ta đấu tranh làm sao để giảm bớt giờ làm, làm sao để điều kiện lao động được tốt hơn, nghĩa là người ta chú trọng đến “sự lao động” của con người, trong khi đó ngày lễ kính Thánh Giuse thợ hôm nay, một lần nữa Giáo Hội nhắc nhở chúng ta rằng: con người thì đáng coi trọng hơn sự lao động, bởi lẽ con người lao động để trở nên giống Thiên Chúa, để nên chứng nhân, nên hình ảnh của Thiên Chúa giữa cuộc đời này.
Ý nghĩa đích thực của lao động, theo niềm tin Kitô giáo, là: lao động để cùng với Thiên Chúa cai quản thế giới, lao động để phụng sự Thiên Chúa và lao động để tôn vinh và làm chứng về Thiên Chúa!
Phải chăng chỉ trong lao động, con người mới thực sự nên giống Thiên Chúa? Nếu vậy, con người phải lao động cật lực “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”, liên tục “24/7, 24 giờ một ngày, 7 ngày một tuần”?
Thưa không, xin hãy nhớ Lời Chúa: “Ngày thứ bảy, Thiên Chúa đã hoàn thành công việc Người làm. Khi làm xong mọi công việc của Người, ngày thứ bảy, Thiên Chúa nghỉ ngơi. Thiên Chúa ban phúc lành cho ngày thứ bảy và thánh hoá ngày đó, vì ngày đó Người đã nghỉ, ngưng làm mọi công việc sáng tạo của Người” (St 2,1-3).