Anh nói thích đồng hồ xa xỉ, dây chuyền cây rưỡi vàng, nhẫn đá quý… tô dịch - Anh nói thích đồng hồ xa xỉ, dây chuyền cây rưỡi vàng, nhẫn đá quý… tô Anh làm thế nào để nói

Anh nói thích đồng hồ xa xỉ, dây ch

Anh nói thích đồng hồ xa xỉ, dây chuyền cây rưỡi vàng, nhẫn đá quý… tôi cũng chiều. Thế nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy đau buồn vì những lời xúc phạm của anh, thấy mình bị lợi dụng.
Tôi 43 tuổi, chồng hơn một tuổi, lấy nhau được 14 năm, thời gian chưa quá dài nhưng cũng không hề ngắn. Mâu thuẫn của chúng tôi âm ỉ cháy và nay đã đến đỉnh điểm. Tôi muốn ly hôn, chấm dứt cuộc sống buồn tủi này nhưng lại sợ bạn bè, người đời dị nghị. Tôi sợ con trai 12 tuổi phải thiệt thòi nếu sống xa bố vì cháu rất yêu bố và anh cũng rất yêu con.

Chúng tôi từng là bạn học thời đại học, khi đến với nhau gia đình anh không đồng ý vì nói không môn đăng hộ đối (ý chê nhà tôi nghèo, ở tỉnh lên thành phố). Sau bao trở ngại, cuối cùng anh cũng quyết định cãi lại cha mẹ để chọn tôi. Tôi rất cảm động với tấm chân tình này và hứa với lòng sẽ là người vợ tốt để anh không phải hổ thẹn với gia đình, bạn bè. Chồng tôi lại cho đấy là sự hy sinh quá lớn của anh rồi nên tôi không có quyền đòi hỏi thêm bất kỳ điều gì nữa.

Tôi là một phụ nữ có hình thức khá và trông trẻ hơn tuổi (mọi người nhận xét thế), nơi làm việc tôi được mọi người quý mến tôn trọng, sếp luôn tin tưởng vì tôi làm việc có trách nhiệm. Lương của tôi khá cao nên lo mọi chi tiêu trong nhà, lương của chồng để anh tự giữ (khoảng 13 triệu/ tháng), chi tiêu cá nhân và uống cà phê, ăn sáng cùng đồng nghiệp. Từ năm 2007 chúng tôi sống trong căn nhà của cha mẹ chồng cho. Quan hệ giữa tôi và gia đình chồng rất tốt. Nhiều lần chồng cự cãi to tiếng vô lý, mẹ chồng luôn lên tiếng bênh vực tôi và nhắc nhở, khuyên anh.

Anh nói “không mợ thì chợ cũng đông” và không cần tôi lo nhưng cuối cùng tôi vẫn phải lo và mọi chi phí đãi khách tôi đều trả. Anh luôn tỏ ra cho mọi người biết mình mới là chủ căn nhà và có quyền quyết định mọi chuyện, tôi không có quyền gì trong nhà anh hết. Chúng tôi sống trong nhà nhưng phải trông chờ vào thái độ của anh ngày hôm ấy, anh vui thì cả nhà vui, còn anh buồn thì cả nhà phải chịu đựng vì anh nhăn nhó khó chịu (mà ngày nào anh cũng kêu mệt và khó chịu hết).

Bên cạnh những nhược điểm lớn đó, chồng tôi cũng có một số ưu điểm đáng ghi nhận: Anh đi làm hết giờ là về nhà nghe nhạc, không la cà quán xá, nhậu nhẹt, cuối tuần đi về nhà mẹ chơi thì chở vợ con về cùng nhưng tôi thực sự chán ngán vì tính gia trưởng, thờ ơ, vô tình của anh. Tôi lo cho anh không tính toán thế nhưng anh luôn coi thường và sẵn sàng xúc phạm tôi nặng nề trước mặt người thân hay bạn bè. Tôi xấu hổ, ngượng với mọi người không dám nói lại thì anh càng được thể làm tới. Tôi cũng nhiều lần về nhà nói chuyện phải trái mong anh thay đổi nhưng anh tuyên bố nếu không chấp nhận những việc anh làm thì cứ ra đi.

Bao năm qua tôi vì nghĩ đến tuổi tác của mình và lo cho con trai nên phải chịu đựng cho nhà cửa ấm êm nhưng càng ngày anh càng quá đáng. Nhiều lúc tôi cảm thấy đau buồn vì những lời xúc phạm đó, thấy mình bị lợi dụng vì anh chỉ biết đến tôi khi cần tiền chi xài mua sắm. Tôi không biết có nên hy sinh bản thân cho con có cha mẹ hay không hay cần có quyết định chia tay để không còn phải chịu những tháng ngày này nữa. Tôi nhiều lần tự hỏi mình đang sống với chồng vì cái gì.

Tôi đang khỏe mạnh, làm ra tiền, lo cho cuộc sống của cả nhà mà còn bị đối xử như vậy, nếu một ngày bị ốm đau, bệnh tật, bệnh nan y sẽ phải làm sao? Tôi có thể cậy nhờ vào người chồng của mình không? Mong các bạn cho tôi lời khuyên. Cảm ơn các bạn nhiều!
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
He said likes the luxury watches, gold and half tree necklaces, rings with precious stones ... I also dimensions. But sometimes I feel grief for his offensive statements, found herself being taken advantage of.I am 43 years old, married for more than a year old, taken together was 14 years, time is not too long but not short. Our conflicts smouldering fires and now has peaked. I want a divorce, ending the life of this lock, but afraid of lifetime friends, gossip. I fear my son 12 years are unlucky if living away from me because I love him and he loves you.We used to be college classmate, when coming together of families don't agree because saying no catch (Italian cooking to my home in the poor, to the city). Many obstacles, in the end I decided against my parents to pick me. I was so touched with this sincerely and wholeheartedly promise will be a good wife to him not disgrace to your family, your friends. My husband said this is the sacrifice too great of you so I do not have the right to require any additional anything anymore.I am a women with a form of pretty and look younger age (people that comment), my workplace is endearing people respect, boss always trust me to work responsibly. My high salary should worry all the spending in the House, her husband's salary to you hold (approximately 13 million per month), personal spending and drinking coffee, eating breakfast with colleagues. From 2007 we lived in the House for my husband's parents. The relationship between me and my husband are very good. Many times the husband is divided as to the ridiculous, the mother-in-law always up the mine and reminded, advised him.He said "do not open, the bazaars also East" and should I worry, but in the end I still have to worry and entertain all expenses are paid. I will let everyone know you are the owner of the House and have the right to decide everything, I have no right whatsoever in his home. We live in the House but must rely on the attitude of Britain day, you are both happy, and you get the whole family suffered because of me grimace of discomfort (which may I call upon the tired and uncomfortable out).Besides the major drawback that, my husband also has a number of remarkable advantages: He's working time is about the music, not la cà restaurants, get drunk, last week went home I play, carrying his wife and child back together but I'm really motivated because of its patriarchal, apathy, he accidentally. I worry about you not calculating but he always flouted and are willing to offend me severely in front of relatives or friends. I am ashamed, embarrassed with people don't dare to talk back, you are able to do. I also repeatedly came home talked to my brother change but he claimed if not to accept what you do just to leave.Many years I as thinking of his age and worried about her son should have to endure for a warm smoothly homes but more and more reasonable. Sometimes I feel sad because the words that offend, found herself being taken advantage of because I just know I need to spend more money shopping. I don't know whether I should sacrifice yourself for my parents or not or have decided to split up in order to no longer suffer the minutes on this anymore. I many times wondering if I live with my husband because of something.I'm healthy, make money, concern for the lives of both houses but also be treated as such, if a date is sickness, disease, diseases will do? I can count on your husband 's? Looking forward to you giving me advice. Thank you much!
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Anh nói thích đồng hồ xa xỉ, dây chuyền cây rưỡi vàng, nhẫn đá quý… tôi cũng chiều. Thế nhưng nhiều lúc tôi cảm thấy đau buồn vì những lời xúc phạm của anh, thấy mình bị lợi dụng.
Tôi 43 tuổi, chồng hơn một tuổi, lấy nhau được 14 năm, thời gian chưa quá dài nhưng cũng không hề ngắn. Mâu thuẫn của chúng tôi âm ỉ cháy và nay đã đến đỉnh điểm. Tôi muốn ly hôn, chấm dứt cuộc sống buồn tủi này nhưng lại sợ bạn bè, người đời dị nghị. Tôi sợ con trai 12 tuổi phải thiệt thòi nếu sống xa bố vì cháu rất yêu bố và anh cũng rất yêu con.

Chúng tôi từng là bạn học thời đại học, khi đến với nhau gia đình anh không đồng ý vì nói không môn đăng hộ đối (ý chê nhà tôi nghèo, ở tỉnh lên thành phố). Sau bao trở ngại, cuối cùng anh cũng quyết định cãi lại cha mẹ để chọn tôi. Tôi rất cảm động với tấm chân tình này và hứa với lòng sẽ là người vợ tốt để anh không phải hổ thẹn với gia đình, bạn bè. Chồng tôi lại cho đấy là sự hy sinh quá lớn của anh rồi nên tôi không có quyền đòi hỏi thêm bất kỳ điều gì nữa.

Tôi là một phụ nữ có hình thức khá và trông trẻ hơn tuổi (mọi người nhận xét thế), nơi làm việc tôi được mọi người quý mến tôn trọng, sếp luôn tin tưởng vì tôi làm việc có trách nhiệm. Lương của tôi khá cao nên lo mọi chi tiêu trong nhà, lương của chồng để anh tự giữ (khoảng 13 triệu/ tháng), chi tiêu cá nhân và uống cà phê, ăn sáng cùng đồng nghiệp. Từ năm 2007 chúng tôi sống trong căn nhà của cha mẹ chồng cho. Quan hệ giữa tôi và gia đình chồng rất tốt. Nhiều lần chồng cự cãi to tiếng vô lý, mẹ chồng luôn lên tiếng bênh vực tôi và nhắc nhở, khuyên anh.

Anh nói “không mợ thì chợ cũng đông” và không cần tôi lo nhưng cuối cùng tôi vẫn phải lo và mọi chi phí đãi khách tôi đều trả. Anh luôn tỏ ra cho mọi người biết mình mới là chủ căn nhà và có quyền quyết định mọi chuyện, tôi không có quyền gì trong nhà anh hết. Chúng tôi sống trong nhà nhưng phải trông chờ vào thái độ của anh ngày hôm ấy, anh vui thì cả nhà vui, còn anh buồn thì cả nhà phải chịu đựng vì anh nhăn nhó khó chịu (mà ngày nào anh cũng kêu mệt và khó chịu hết).

Bên cạnh những nhược điểm lớn đó, chồng tôi cũng có một số ưu điểm đáng ghi nhận: Anh đi làm hết giờ là về nhà nghe nhạc, không la cà quán xá, nhậu nhẹt, cuối tuần đi về nhà mẹ chơi thì chở vợ con về cùng nhưng tôi thực sự chán ngán vì tính gia trưởng, thờ ơ, vô tình của anh. Tôi lo cho anh không tính toán thế nhưng anh luôn coi thường và sẵn sàng xúc phạm tôi nặng nề trước mặt người thân hay bạn bè. Tôi xấu hổ, ngượng với mọi người không dám nói lại thì anh càng được thể làm tới. Tôi cũng nhiều lần về nhà nói chuyện phải trái mong anh thay đổi nhưng anh tuyên bố nếu không chấp nhận những việc anh làm thì cứ ra đi.

Bao năm qua tôi vì nghĩ đến tuổi tác của mình và lo cho con trai nên phải chịu đựng cho nhà cửa ấm êm nhưng càng ngày anh càng quá đáng. Nhiều lúc tôi cảm thấy đau buồn vì những lời xúc phạm đó, thấy mình bị lợi dụng vì anh chỉ biết đến tôi khi cần tiền chi xài mua sắm. Tôi không biết có nên hy sinh bản thân cho con có cha mẹ hay không hay cần có quyết định chia tay để không còn phải chịu những tháng ngày này nữa. Tôi nhiều lần tự hỏi mình đang sống với chồng vì cái gì.

Tôi đang khỏe mạnh, làm ra tiền, lo cho cuộc sống của cả nhà mà còn bị đối xử như vậy, nếu một ngày bị ốm đau, bệnh tật, bệnh nan y sẽ phải làm sao? Tôi có thể cậy nhờ vào người chồng của mình không? Mong các bạn cho tôi lời khuyên. Cảm ơn các bạn nhiều!
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: