Nhớ trong cuộc đời của mỗi chúng ta ,ai cũng đã từng trải qua tuổi học trò ngây ngô, trong sáng và cực kì là tinh nghịch của mình. Lứa tuổi ấy là lứa tuổi đẹp nhất của mỗi chúng ta, nó cũng chính là cái gốc để ta hình thành lối sống tốt đẹp cùng với sự dạy dỗ, bảo bọc của biết bao thầy cô giáo, mỗi người thầy, người cô mang một bản tính riêng của mình. Với tôi, có lẽ người cô để lại nhiều ấn tượng nhất chính là cô Thuỷ đã dạy dỗ tôi năm tôi học lớp 4. Nhìn cô bề ngoài rất nghiêm khắc nhưng khi học với cô, tôi mới thấy tôi đã hiểu sai về con người của cô.Cô cho tôi cảm giác rất đặc biệt mà đến bây giờ không ai có thể thay thế cô trong trái tim tôi, cô luôn biết cách dạy dỗ tâm tình người học trò của mình nên người. Cô rất hay cười bởi lúc ấy nhìn cô rất đẹp mặc dù cô cũng đã già. Sắp tới đây sẽ là dịp tôi có cơ hội về thăm lại cô sau 5 năm trôi qua. Tôi mong rằng cô vẫn đi dạy để tôi có thể nhìn thấy gương mặt gầy gò vì chăm lo cho học sinh của cô, sẽ được trò chuyện với cô, tôi thực sự rất nhớ về cô. Đối với học sinh chúng ta, nếu không muốn làm thầy cô buồn thì món quà mà khiến họ hạnh phúc nhất không phải những bông hoa ta mua tặng cho có lệ mà phải học thật tốt dành được nhiều điểm 9 , 10 và tình cảm thật sự của chính mình đối với thầy cô giáo vì họ cũng chính là người mẹ thứ hai của mình và bổn phận của chúng ta là không được để mẹ của mình buồn vì mình vì chúng ta có tới hai người mẹ. Tôi mong các thầy cô giáo sẽ luôn vui vẻ, bớt cáu gắt với những trò đùa của học sinh vì tâm hồn chúng nó vẫn như một tờ giấy trắng sẽ rất dễ làm bẩn vì vô tình làm đổ mực lên nó. Đó cũng chính là một phần quan trọng của thầy cô
đang được dịch, vui lòng đợi..