Có chứ sao khôngMột nhân viên hiệu tạp hóa đang phục vụ khách hàng. Người quản lý ngồi ở bàn giấy cách đó một quãng nhưng ông ta thoáng nghe nhân viên nói với khách:– Đúng vậy, thưa bà! Đã lâu rồi không có chút nào hết. – Ồ, có chứ sao không – Người quản lý cắt ngang – tôi sẽ báo với nhà kho và cho mang một ít đến phục vụ bà.Bà khách cười ầm lên và bỏ đi.Người quản lý quay sang anh nhân viên:– Không bao giờ được từ chối bất cứ việc gì của khách.– Nhưng thưa ông – anh nhân viên đáp – bà ấy bảo tôi là “Dạo này không thấy trời mưa hạt nào cả”.
đang được dịch, vui lòng đợi..