Trong mỗi chúng ta ai cũng có ông bà và ba mẹ, có những người may mắn  dịch - Trong mỗi chúng ta ai cũng có ông bà và ba mẹ, có những người may mắn  Anh làm thế nào để nói

Trong mỗi chúng ta ai cũng có ông b

Trong mỗi chúng ta ai cũng có ông bà và ba mẹ, có những người may mắn được sống cùng ông bà, được tận hưởng tình thương yêu trọn vẹn của ông bà, nhưng không ít trẻ nhỏ khi sinh ra đã không được gặp ông bà của mình nữa. Tôi chỉ được sống với ông trong thời gian không nhiều, nhưng những kỉ niệm về ông thì có đi hết cuộc đời này tôi cũng không quên.
Nhìn di ảnh của ông trên bàn thờ, trước mặt tôi ông như đang đứng cạnh mình. Khi còn sống ông có vóc dáng cao, dáng đi mạnh mẽ và đôi bàn tay rắn rỏi. Đôi mắt ông tuy không còn tinh nhanh như hồi còn trong quân ngũ nữa nhưng trong đôi mắt ấy, tôi vẫn thấy một tình yêu thương con cháu vô hạn. Nhưng điều tôi thích nhất ở ông là bộ râu xoăn, bạc trắng mà hồi nhỏ tôi thường cố vuốt cho thẳng. Mỗi lần như vậy ông chỉ cười như muốn nói: "Cháu ông vẫn còn bé quá".
Tuổi thơ của chúng ta luôn cần một thiên thần hộ mệnh, người sẽ luôn ở bên để xua đi nỗi sợ hãi và an ủi khi cần thiết hay khích lệ trong lúc khó khăn. Đối với tôi, thì thiên thần ấy chính là ông. Tuy rằng ông không còn trẻ và đẹp như những thiên thần mà tôi thường xuyên được nghe kể trong các câu chuyện cổ nhưng ông luôn biết cách làm cho tôi vui và hướng tâm hồn non nớt của tôi tới cái thiện. Đối với tôi, thế cũng đã quá đủ, đáng trân trọng quá rồi.
Hồi đó tôi còn nhỏ lắm mà ông tôi cũng còn rất khỏe, bố mẹ thường bận công tác xa nên ông là người luôn bên tôi và chăm sóc tôi. Nhiều đêm tôi khóc nức nở vì nhớ mẹ, ông ôm tôi vào lòng, kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích bằng chất giọng Huế, nhẹ nhàng và ấm áp đến kì lạ. Vậy nên ngay khi ông bắt đầu kể chuyện tôi cảm thấy ấm áp vô cùng. Tôi dần dần quen hơi ông, không còn nhớ ba mẹ nữa, mà ngược lại tôi lại thấy gần gũi với ông hơn là với bố mẹ. Những lúc tôi ngã đau, ông thường đỡ tôi dậy, xoa xoa vào chỗ đau tồi ôn tồn bảo: "Cháu nhìn này, chỗ xước này, chỉ mấy hôm nữa là sẽ khỏi thôi nhưng sau đó cháu sẽ biết đi đứng thận trọng hơn để khỏi ngã". Và đúng như thế thật, sau mỗi lần ngã là tôi rút ra kinh nghiệm để không lặp lại sai lầm.
Khi tôi vào lớp một, món quà mà ông tặng tôi khiến tôi rất bất ngờ, đó là con lật đật. Ông bảo con lật đật luôn biết đứng dậy sau khi ngã và ông muốn tôi cũng như nó. Nhẹ nhàng, từng chút một, ông đã cho tôi những bài học đường đời đầu tiên để làm hành trang cho mai sau. Mỗi tối học bài, ông là người kèm tôi học, ông nắn nót cho tôi từng nét chữ, dạy tôi học toán học văn.
Khi tôi học lớp lớn hơn, ông không phải kèm tôi học nữa vì tôi đã có ý thức tự học, nhưng như một thói quen tôi vẫn ông ngời cạnh để nghe tôi đọc một bài văn hay chỉ cho ông biết tôi đã giải bài toán khó đó thế nào. Ông luôn khen ngợi động viên tôi. Những lời động viên, khích lệ ấy thực sự cần thiết cho một đứa trẻ. Mỗi lần nghe những lời ân cần ấy, tôi lại thấy vui và tôi biết rằng mình không đơn độc. Ngay cả khi tôi đập mấy cái bát trong nhà để lấy sành chơi nhảy ô hay khi tôi phạm lỗi ở lớp phải làm bản kiểm điểm, ông không trách mắng mà chỉ nhìn vào mắt tôi và bảo: "Cháu có thấy mình có lỗi không?". Chỉ như vậy thôi nhưng tôi lại cảm thấy rất buồn và hối lỗi bởi tôi biết đã khiến ông thất vọng.
Thế rồi ông mỗi lúc một già đi, sức khỏe yếu đi, ông không thể cũng chơi và cùng học với tôi nữa. Vào một ngày mùa đông lạnh giá, ông đã mãi mãi ra đi. Nghe tin ông mất trời đất dưới chân tôi như đổ sụp, tôi buồn bã và nhớ thương ông vô cùng. Bao nhiêu kỉ niệm của hai ông cháu cứ hiện về trong tôi. Ông đã nuôi dạy tôi lên người, tôi đã tự hứa với long sau lớn lên sẽ đền đáp công lao của ông, nhưng tôi chưa làm được gì thì ông đã vình viễn ra đi.
Bây giờ ông tôi không còn nữa, tôi cũng không làm được gì để báo đáp công lao của ông, tôi chỉ tự nhủ rằng, chắc chắn ông vẫn đang dõi theo tôi, vẫn che chở cho tôi và luôn muốn tôi sống thật tốt như những gì khi còn sống ông đã dạy bảo tôi
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
In each of us who are also parents and grandparents, who were lucky to live with grandparents, enjoy his undivided loves her, but not a few small children when born was not met his grandparents again. I just live with him in no time, but memories of him then go off this life I also don't forget.Look at his picture on the altar of di, in front of me he as himself. When his high stature alive, vigorous gait and stout hands. His eyes but no longer faster like in the army, but in her eyes, I still see a love infinite descendants. But the thing I like best in him is silver white, curly beard that I usually try talons for straight. Each time so he just smiled as saying: "my nephew he is still too little".Our childhood always need a guardian angel, who will be at your side to drive away your fears and comforted when needed or encouragement during a difficult. For me, it is his Angel. Although he is no longer young and beautiful as the angels that I regularly hear in fairy tales but he always knows how to make me happy and my immature soul oriented toward good. For me, that's enough, respectable too.I did very little, which he also left me very unwell, parents often busy working away so he is always with me and take care of me. Many nights I cried because mother sobbed, he hugged me, telling me the fairy story by voice, gentle and warm Hue to the bizarre. So right when he began telling stories I feel incredibly warm. I slowly acquaint him slightly, with no parents, but on the contrary I find intimacy with him than with her parents. The time I fell the pain, he often help me up, massage of massage on pain even worse Wen and: "I look at this, this is just some day, scratch again is going off but then I will know more cautious stand going to fall off." Yes really, after every fall as I draw experience to not repeat the same mistakes.When I entered, the gift that he gave me made me very suddenly, it was the doll. He said the doll always know to stand up after falling out and I also like it. Gently, little by little, he gave me the first life lesson to do for tomorrow. Every evening study, he accompanied me to school, Mr snowman nót for each character, I teach me mathematics text.When I'm bigger classes, he is not with me anymore because I had the sense of self study, but as a habit I still he may shine next to hear me read an article writer or just let him know I had that difficult problem. He always compliments me. Encouragement, motivation really necessary for a child. Every time you hear the word graciously, I saw happy and I know that I am not alone. Even when I was beating the bat in the House to get the play or box when I dance connoisseurs mistake in the class had to do a review, he do that just looked me in the eye and said: "I have found myself at fault?". Just like that, but I feel very sad and remorse by I know have made him disappointed.Then he at every age, poor health, he could not also play and learn with me anymore. On a cold winter day, he was forever gone. Hearing of the death of God under foot as I collapsed, I remember the sadness and hurt him immensely. How many memories of you can show about in me. He brought me up, I did promise long after growing up will give his, but I have yet to do anything, then he was bye bye baby.Now he is no longer anymore, I also did not do anything to repay his, I just told myself that, sure he is still watching over me, still cover me and always wanted to live in good standing as to what life taught me
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
In each we all have grandparents and parents, with those lucky enough to live with his grandparents, enjoy fully the love of grandparents, but no less children being born has not been met grandparents her anymore. I have only been living with him for not much, but the memory of him, there go all my life I will not forget.
Looking at his picture on the altar, in front of me he was like standing next to him. When alive he is tall, powerful gait and virile hands. His eyes are fine, though not as fast as in the military do back again but in his eyes, I still see the love children of the infinite. But what I like most is his curly beard, white silver that my childhood often try straightened. Every time he just smiled as if to say: "I was very young he was."
Childhood of us always needs a guardian angel, who will always be there to dispel fears and comfort when needed or encouragement in times of difficulty. For me, he is his angel. Although he is no longer young and beautiful as angels that I frequently heard in the tale, but he always knew how to make me happy and immaturity towards my soul to the good. For me, the world has more than enough, honorable too then.
Back then I was very small at my grandfather very well also, parents are often busy working away, he was always there for me and care for me. Many nights I cried because I miss the mother, he hold me, telling me fairy tales Hue accent, soft and strangely warm. So as soon as he started telling stories I felt extremely warm. I gradually accustomed his breath, his parents do not remember anymore, but on the contrary I felt closer to him than to her parents. When I fall sick, he would lift me up, rubbed into my head calmly said, "You look, hangnails, only a few days is that going out alone but then I will know more cautious walking to fall down. " And just like that, after each draw down is my experience to not repeat the mistake.
When I was in first grade, he gave me a gift that makes me very surprised, that tumbler. He said tumbler always know to stand up after the fall and he wanted me to like it. Gently, little by little, he gave me the first lesson path to the site for future generations. Every night studying, I learned he was attached, he castigate each stroke me, teach me math education.
As I studied the larger class, he was not accompanied me to school anymore because I have a sense of self-study , but as a habit I still hear him sitting next to me read a text or just let him know I had solve how difficult it. He always encouraged me to praise. These words of encouragement was really necessary for a child. Every time he heard those words kindly, I'm happy and I know that you are not alone. Even if I break the crockery bowl in the house to get the box or play jump in class when I fouled must make an inventory, but he did not scold my eyes and says: "I have found myself not guilty ? ". Just like that, but I feel very sad and remorse because I know made ​​him disappointed.
He then each time an old, weak health, he could not play well and worked with me. On a cold winter day, he was forever gone. Hearing that he lost ground under my feet like the sky collapsed, I sad and miss him immensely. How many memories of his two children that kept recurring in me. He raised me up, I had promised myself after growing up will reward his merits, but do not do anything, he was permanently gone.
Now you're gone, I do not do to repay his merits, I just tell myself that, sure he was watching me, still sheltered me and wants me to live well while living what he taught me
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: