Tất cả rồi sẽ chỉ là những kỉ niệm đã nhạt nhào theo bước đi của thời  dịch - Tất cả rồi sẽ chỉ là những kỉ niệm đã nhạt nhào theo bước đi của thời  Anh làm thế nào để nói

Tất cả rồi sẽ chỉ là những kỉ niệm

Tất cả rồi sẽ chỉ là những kỉ niệm đã nhạt nhào theo bước đi của thời gian phải không anh - tình đầu của em?. Trước khi anh nói lời chia tay, em chưa từng nghĩ đến có một ngày em và anh sẽ ở 2 thế giới xa lạ như thế này. Anh bây giờ đã có bến đỗ bình yên nơi xa xôi kia chỉ còn riêng em đây ôm ấp những kí ức xưa cũ mà thôi.

Em - một cô gái khá nhạy cảm, khá ướt ác theo học ngành kinh tế ở một thành phố năng động. Một ngày đẹp trời tháng bảy của 3 năm về trước, em đã nhận được một tin nhắn từ số điện thoại lạ. Với tính cách hòa nhã nên em vẫn trả lời dòng tin nhắn từ một người không quen biết. Tin nhắn đầu tiên chỉ vỏn vẹn 5 chữ:

- Anh: Vy đang làm gì đó?.

- Em: Cho hỏi ai vậy, sao lại biết số điện thoại của mình vậy?.

- Anh: Cho mình làm quen với bạn được không?. Mình có số điện thoại Vy từ một người bạn.

- Em: Vậy à!...

Qua tìm hiểu thì sau này em mới biết cô bạn cùng phòng kí túc xá với em bày trò mai mối. Sau những lời chuyện trò vu vơ làm quen em cũng đã biết được anh là một chàng sinh viên đang khoác trên mình màu áo xanh đầy tự hào ở một nơi khá xa thành phố này nhưng quê hương của anh và em cùng chung một tỉnh. Những tưởng anh với em chỉ biết nhau thế thôi nhưng đâu ngờ những ngày tiếp theo chúng mình trò chuyện với nhau cả đêm: nào chuyện học, chuyện gia đình, chuyện lớp anh hôm nay có giờ huấn luyện trên thao trường, chuyện lớp em có anh chàng bị đuổi học vì lơ là... Cứ như thế tình cảm giữa anh và em được nuôi dưỡng ngày càng lớn dần và cũng không biết em yêu anh tự bao giờ nữa?.

Vì điều kiện anh học hành xa xôi nên những lần gặp mặt, những lần được ngồi bên nhau chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Nhưng không vì thế mà tình yêu trong em vơi đi mà nó càng làm cho chúng ta yêu thương và trân trọng những phút giây ở bên nhau nhiều hơn. Em thương anh vì kỉ luật quân đội nghiêm ngặt nên chẳng thể nhắn tin, điện thoại nói chuyện thường xuyên với em. Em thương anh vì bài vở dồn dập, thi cử bận bịu nên không có nhiều thời gian dành cho em. Vì thế dù đôi lúc trong em có những giận hờn vu vơ rất con gái rồi em cũng cho qua mà yêu anh nhiều hơn.

Anh có biết không mỗi lần nhận được thư anh nơi phương xa hay những món quà nhỏ bé xinh xinh anh tặng là nước mắt em như chực trào ra vì nỗi nhớ anh da diết?. Em chỉ ước khoảng cách giữa chúng mình được rút ngắn như tỉ lệ 1/1.000 km trên bản đồ thì nơi em ở và nơi anh đến chỉ cách nhau 1km mà thôi. Nhưng ước mơ chỉ mãi là mơ ước vì hiện thực đang hiện hữu nó khác xa với những mộng ước em mong. Những ngày trời vào đông cái lạnh như cào xé tim em vì nỗi nhớ nhung anh khôn nguôi. Em vẫn đợi anh về trong niềm tin, hi vọng và bằng thứ tình yêu chân thành và tha thiết nhất. Và vì tin tưởng tình yêu đó nên em đã kể anh nghe không dấu diếm chuyện gia đình mình không mấy vui vẻ. Bố mẹ em vì những mâu thuẫn không thể hàn gắn nên đã xa nhau. Em nhận được thư anh với những lời động viên an ủi làm em thêm vững tin vào tình yêu của anh dành cho em.

Nhưng cuộc đời quả là không bình yên và tươi đẹp như em nghĩ. Một thời gian sau bức thư cuối cùng đó, anh không liên lạc cho em, không thư từ, không 1 tin nhắn hồi âm, không một cuộc gọi hỏi han em. Em hoang mang, em tự dằn vặt mình với những suy nghĩ không lời giải đáp. Trong đầu em luôn hiện lên những câu hỏi vì sao và tại sao?. Sự nhạy cảm của 1 đứa con gái mách bảo em rằng tình cảm anh dành cho em nay đã khác. Em quyết định đối diện dù biết sẽ đau khổ lắm. Em nhắn tin cho anh để hỏi chuyện.

- Em: Anh à, em cảm nhận được giữa chúng ta đang có 1 khoảng cách rất lớn. Tại sao lại cư xử với em như vậy và liệu rằng anh đang muốn xa em chăng?.

- Anh: Em à, anh rất đau lòng khi phải nói ra điều này với em nhưng anh phải nói ra thôi. Anh và em không thể ở bên nhau được, công việc và hoàn cảnh hai đứa khác nhau nhiều quá!.

Em bị sốc và bất ngờ vì lí do anh muốn chia tay em là vì hoàn cảnh gia đình và công việc khác biệt. Ôi! Trước mắt em bầu trời như sụp đổ, tất cả mọi thứ với em không còn ý nghĩa gì cả. Những uất ức về chuyện gia đình, niềm tin bị anh làm cho vỡ vụn được dịp bộc phát. Em không biết khoảng thời gian sau chia tay anh, em đã bao nhiều lần thức thâu đêm, đã bao nhiêu lần để mặc những dòng lệ tuôn trên má và đã suy sụp đến thế nào. Em không thể tin vào những gì đang xảy ra với mình. Em thấy chông chênh và bất lực vì sự lạnh lùng và vô tâm nơi anh. Anh của ngày hôm qua đã khác hôm nay quá nhiều. Em vẫn nhớ câu cuối cùng anh nói với em khi chia tay " Mọi chuyện rồi sẽ ổn mà em. Thời gian sẽ xóa đi tất cả". Thì ra với anh tình yêu bấy lâu nay giữa chúng ta chỉ là cơn gió thoảng qua thôi à?. Em chấp nhận quay lưng vì anh không còn xứng đáng với tình yêu nơi em. Em chấp nhận buông bỏ vì em không muốn mình mềm yếu. Vẻ bề ngoài cứng rắn và kiên cường của em là cái vỏ bọc cho những thương tổn đang vụn vỡ trong tim, trong tâm hồn em. Nhưng em sẽ ổn thôi mà!.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
All of it will be just memories have in diving light according to the step of the time, aren't you-my first love?. Before you say goodbye, I've never thought of that one day you and I will be in the 2 alien world like this. He now had the parking zone where other remote I only own this cuddle old memories only.

Children-a girl quite sensitive, pretty wet evil to study economics in a dynamic city. A beautiful day in July of 3 years ago, I received a message from a phone number to a stranger. Amiable personality should still respond to the message from a person who does not know. The first message only operated 5 letters:

-UK: Vy doing there?.

-Children: who does, why is your number up?.

-UK: yourself acquainted with you right?. I have the phone number Vy from a friend.

-I: UH-huh! ... the

Days find out then after this I know her dorm roommate with me pitching game matchmaking. After talking aimlessly to familiarize children have also learned he is a guy who is in the green shirt on his jacket full of pride in a place quite far from the city but home to you and me in the same province. The idea of you with children know only each other, but it didn't surprise the next day we chat with each other all night: it studies, family affair, a story he today has now trained on the field, the story I got expelled because he seemed not to be ... So feelings between you and me was growing increasingly upbringing and also do not know I love you yourself ever again?.

For distant education English conditions so the encounter, these times are sitting together can only count on the fingertips only. But not so in love that you transcend it more and make us love and cherish moments together even more. I hurt you because of strict army discipline should not be texting, phone talk regularly with children. I trade him for work wide-eyed, how busy examinations should not have much time for you. So whatever you have in the sometimes undefined instigation a daughter then I also said that I love you more than you know

. not every time you receive a letter where State or other small cute little gift you give is like tears lie in extruded as devastating British nostalgia?. I just wish the distance between us was cut short as the ratio of 1/1,000 miles on the map, where you're at and where you've come only spaced 1 km only. But only dream is forever dreaming because existing implementations it far from the dream wish you would expect. The Sun in the winter cold like scraping tear my heart because nostalgia antler you settled. I still wait for me in the belief, hope and love in a sincere and earnest one. And because of the trust that love should I tell you not concealing his family's not fun. Your parents because of the inconsistencies could not heal so far apart. You receive a message with the comforting encouragement made me more firmly believe in his love for you.

, but his life is not peaceful and beautiful as you think. Some time after the last letter that he didn't touch you, no letters, no 1 message reply, not a call asking me. I'm puzzled, you yourself with thoughts without answers. In the beginning I always show up the questions why and why?. The sensitivity of 1 daughter, tells me that his feelings for me now has another. I decided the opposite though know will suffer so much. I texted him to ask about.

-I: brothers, I felt between us are very great distance 1. Why do you treat me so and whether that he wants away from me reasonable?.

-UK: Dear, you're so hurt when this thing to say to you but I have to say it. You and me can not be together, work and outlining circumstances vary so much!.

I'm shocked and surprised because I like to break up my family circumstances and because of the differences. Oh! Before my eyes like sky collapsed, everything to me does not mean anything. The memory of the family's wrath, the belief is he makes the disruption was the occasion arose. I don't know about the time after the breakup I've covered several times a night mode, How many times have to wear those tears flush on the cheeks and declined to comment. I can't believe what's happening to themselves. I'm countering gender disparity and helpless because of the cold and no where. Brother of yesterday were different today too much. I still remember the last sentence you tell em the "everything will fine you. Time will erase all ". So with his long love between us is just the wind moment's it?. I accept turned because he is no longer worthy of love's place. You accept to let go because I don't want to soft. Looks tough and resilient is the cover for the injuries are broken chips in the heart, in my soul. But I'll be fine!.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Tất cả rồi sẽ chỉ là những kỉ niệm đã nhạt nhào theo bước đi của thời gian phải không anh - tình đầu của em?. Trước khi anh nói lời chia tay, em chưa từng nghĩ đến có một ngày em và anh sẽ ở 2 thế giới xa lạ như thế này. Anh bây giờ đã có bến đỗ bình yên nơi xa xôi kia chỉ còn riêng em đây ôm ấp những kí ức xưa cũ mà thôi.

Em - một cô gái khá nhạy cảm, khá ướt ác theo học ngành kinh tế ở một thành phố năng động. Một ngày đẹp trời tháng bảy của 3 năm về trước, em đã nhận được một tin nhắn từ số điện thoại lạ. Với tính cách hòa nhã nên em vẫn trả lời dòng tin nhắn từ một người không quen biết. Tin nhắn đầu tiên chỉ vỏn vẹn 5 chữ:

- Anh: Vy đang làm gì đó?.

- Em: Cho hỏi ai vậy, sao lại biết số điện thoại của mình vậy?.

- Anh: Cho mình làm quen với bạn được không?. Mình có số điện thoại Vy từ một người bạn.

- Em: Vậy à!...

Qua tìm hiểu thì sau này em mới biết cô bạn cùng phòng kí túc xá với em bày trò mai mối. Sau những lời chuyện trò vu vơ làm quen em cũng đã biết được anh là một chàng sinh viên đang khoác trên mình màu áo xanh đầy tự hào ở một nơi khá xa thành phố này nhưng quê hương của anh và em cùng chung một tỉnh. Những tưởng anh với em chỉ biết nhau thế thôi nhưng đâu ngờ những ngày tiếp theo chúng mình trò chuyện với nhau cả đêm: nào chuyện học, chuyện gia đình, chuyện lớp anh hôm nay có giờ huấn luyện trên thao trường, chuyện lớp em có anh chàng bị đuổi học vì lơ là... Cứ như thế tình cảm giữa anh và em được nuôi dưỡng ngày càng lớn dần và cũng không biết em yêu anh tự bao giờ nữa?.

Vì điều kiện anh học hành xa xôi nên những lần gặp mặt, những lần được ngồi bên nhau chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay mà thôi. Nhưng không vì thế mà tình yêu trong em vơi đi mà nó càng làm cho chúng ta yêu thương và trân trọng những phút giây ở bên nhau nhiều hơn. Em thương anh vì kỉ luật quân đội nghiêm ngặt nên chẳng thể nhắn tin, điện thoại nói chuyện thường xuyên với em. Em thương anh vì bài vở dồn dập, thi cử bận bịu nên không có nhiều thời gian dành cho em. Vì thế dù đôi lúc trong em có những giận hờn vu vơ rất con gái rồi em cũng cho qua mà yêu anh nhiều hơn.

Anh có biết không mỗi lần nhận được thư anh nơi phương xa hay những món quà nhỏ bé xinh xinh anh tặng là nước mắt em như chực trào ra vì nỗi nhớ anh da diết?. Em chỉ ước khoảng cách giữa chúng mình được rút ngắn như tỉ lệ 1/1.000 km trên bản đồ thì nơi em ở và nơi anh đến chỉ cách nhau 1km mà thôi. Nhưng ước mơ chỉ mãi là mơ ước vì hiện thực đang hiện hữu nó khác xa với những mộng ước em mong. Những ngày trời vào đông cái lạnh như cào xé tim em vì nỗi nhớ nhung anh khôn nguôi. Em vẫn đợi anh về trong niềm tin, hi vọng và bằng thứ tình yêu chân thành và tha thiết nhất. Và vì tin tưởng tình yêu đó nên em đã kể anh nghe không dấu diếm chuyện gia đình mình không mấy vui vẻ. Bố mẹ em vì những mâu thuẫn không thể hàn gắn nên đã xa nhau. Em nhận được thư anh với những lời động viên an ủi làm em thêm vững tin vào tình yêu của anh dành cho em.

Nhưng cuộc đời quả là không bình yên và tươi đẹp như em nghĩ. Một thời gian sau bức thư cuối cùng đó, anh không liên lạc cho em, không thư từ, không 1 tin nhắn hồi âm, không một cuộc gọi hỏi han em. Em hoang mang, em tự dằn vặt mình với những suy nghĩ không lời giải đáp. Trong đầu em luôn hiện lên những câu hỏi vì sao và tại sao?. Sự nhạy cảm của 1 đứa con gái mách bảo em rằng tình cảm anh dành cho em nay đã khác. Em quyết định đối diện dù biết sẽ đau khổ lắm. Em nhắn tin cho anh để hỏi chuyện.

- Em: Anh à, em cảm nhận được giữa chúng ta đang có 1 khoảng cách rất lớn. Tại sao lại cư xử với em như vậy và liệu rằng anh đang muốn xa em chăng?.

- Anh: Em à, anh rất đau lòng khi phải nói ra điều này với em nhưng anh phải nói ra thôi. Anh và em không thể ở bên nhau được, công việc và hoàn cảnh hai đứa khác nhau nhiều quá!.

Em bị sốc và bất ngờ vì lí do anh muốn chia tay em là vì hoàn cảnh gia đình và công việc khác biệt. Ôi! Trước mắt em bầu trời như sụp đổ, tất cả mọi thứ với em không còn ý nghĩa gì cả. Những uất ức về chuyện gia đình, niềm tin bị anh làm cho vỡ vụn được dịp bộc phát. Em không biết khoảng thời gian sau chia tay anh, em đã bao nhiều lần thức thâu đêm, đã bao nhiêu lần để mặc những dòng lệ tuôn trên má và đã suy sụp đến thế nào. Em không thể tin vào những gì đang xảy ra với mình. Em thấy chông chênh và bất lực vì sự lạnh lùng và vô tâm nơi anh. Anh của ngày hôm qua đã khác hôm nay quá nhiều. Em vẫn nhớ câu cuối cùng anh nói với em khi chia tay " Mọi chuyện rồi sẽ ổn mà em. Thời gian sẽ xóa đi tất cả". Thì ra với anh tình yêu bấy lâu nay giữa chúng ta chỉ là cơn gió thoảng qua thôi à?. Em chấp nhận quay lưng vì anh không còn xứng đáng với tình yêu nơi em. Em chấp nhận buông bỏ vì em không muốn mình mềm yếu. Vẻ bề ngoài cứng rắn và kiên cường của em là cái vỏ bọc cho những thương tổn đang vụn vỡ trong tim, trong tâm hồn em. Nhưng em sẽ ổn thôi mà!.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: