Từng nghe qua:”Em thương anh không biết từ bao giờ, bất giác nhìn lại  dịch - Từng nghe qua:”Em thương anh không biết từ bao giờ, bất giác nhìn lại  Anh làm thế nào để nói

Từng nghe qua:”Em thương anh không

Từng nghe qua:”Em thương anh không biết từ bao giờ, bất giác nhìn lại đã trôi qua nhiều năm tháng”

6h30 sáng, đưa tay tắt chuông báo thức, Min Ah lồm cồm bò dậy, đánh răng rửa mặt xong xuôi, cô liền đến chỗ làm, cũng không thèm ăn sáng.

Dường như cô khi ra khỏi cửa đã bước nhầm chân, lúc đến thang máy không ngờ lại gặp người quen – anh chàng kì lạ- cũng cùng đi thang máy.

Anh ta lịch sự: “Chào cô! Lâu rồi không gặp.”

Cô chỉ cười chứ không đáp, thật ra khi anh ta nói vậy, cô cũng không nhìn lấy một cái.

Nhưng nào chuyện đến đó đã xong. Vào trong thang máy, cô phát hiện ra anh ta cứ nhìn chằm chằm vào cô – không rời mắt! Cô cẩn thận quay sang nhìn vào gương thang máy, nhưng tuyệt nhiên không hề phát hiện ra bất cứ dấu vết gì bất thường.

Có chút khó chịu, cô quay sang nhìn lại anh ta bằng ánh mắt dò xét cùng cảnh giác cao độ. Cư nhiên, anh ta liền bật cười. Trong ân tượng của cô, anh ta luôn…cười! Sau này nhất định phải gọi anh ta là “mặt cười” như vậy mới hợp. Thật sự có chút hoảng sợ, làm bộ lạnh lùng, cô một lần nữa nhìn anh ta, lông mày khẽ chau lại, nghiêm nghị.

- Cô…rất thú vị!

Cùng lúc đó, thang máy “ting” một tiếng, rồi cửa mở. Cô liền rảo bước ra khỏi thang máy, lòng có cảm giác chậm một bước sẽ bị anh ta tóm lấy, cả đời không thoát ra được.

Cho đến lúc đã yên vị trên taxi rồi, cảm giác bồn chồn dâng lên không ngớt. Liền đưa tay lên, túm chặt lấy cổ áo mình, hít thở sâu. Rất nhanh, lấy lại sự bĩnh tĩnh vốn có.

Thật ra cô gần như đã quên mất anh ta rồi, nào ngờ lại gặp lại, không những vậy, còn bị anh ta làm cho lung túng, hoảng sợ. Thật mất mặt quá đi aaa~ Chợt nhớ ra câu nói trong thang máy ban nãy, bất giác Min Ah sởn gai ốc, thoáng rùng mình.
Min Ah vốn là một con người hòa đồng, có chút cá tính mạnh mẽ, cứng đầu không bao giờ khuất phục. Hơn nữa lại rất hay cười, cười nhiều đến nỗi, anh cũng phải bảo: “Em ăn phải cái gì mà cứ cười hoài vậy Min Ah?”

Cô liền phản bác: “Đây chính là lòng tốt của em! Nếu anh buồn, cứ nhìn em cười. Đảm bảo sẽ hết buồn!”

Lúc đó anh lại cười, xoa đầu cô: “Vậy thì mình phải cùng nhau cười.”

Cứ mỗi lần nhớ đến anh, lòng cô lại có chút đau lòng. Quai hàm sắc sảo, lông mày rậm, mũi cao, thẳng, đôi môi mỏng, gương mặt sáng láng, rất điển trai. Ánh mắt khi nhìn cô tràn ngập dịu dàng, thế nhưng khi đối với đồng nghiệp, bạn bè của cô là con trai, thì thật sự vô cùng hắc ám.

Cô và anh, có thể coi là số phận an bài, gia đình của anh và cô cũng có chút thâm giao, thế nên, từ bé anh và cô đã rất thân thiết. Anh hơn cô 6 tuổi, có chuyện gì anh cũng bảo vệ cô, thời gian trôi đi, tình cảm cũng theo đó mà lớn dần…

Thật ra, cô không phải người Hàn Quốc, chỉ có ba cô là người Hàn, ba mẹ cô vốn mất sớm, gia đình anh đã nuôi cô từ lúc cô sáu tuổi, đến giờ cũng phải gần mười bốn năm. Chuyện anh và cô, dĩ nhiên không bị phản đối, trái lại còn rất được ủng hộ. Nghĩ đến đây, hình ảnh trước mắt bỗng nhòe đi.

Từ sau khi anh đi, tim cô vốn đã đi theo anh. Trong mắt Min Ah, ngoài anh Tae Oh, ba cô và bác Park, thì đàn ông tuyệt đối không phải thứ tốt đẹp gì. Cho nên cô luôn muốn giữ khảng cách nhất định, kể cả anh ta – “mặt cười”.

Đối với “mặt cười”, thực ra cũng chẳng phải ác cảm gì, chỉ là xung quanh anh ta, như có một luồng ám khí, luôn khiến cho cô có chút khó chịu. Hơn nữa, anh ta là đàn ông, mà cô thì vốn không thích bọn họ, suy cho cùng vẫn là đàn ông rắc rối, đàn ông phiền phức.

Đến chỗ làm, liền bắt gặp Gu Reum đang tươi cười như hoa, bất giác nở nụ cười. Rốt cuộc, vẫn là cô bạn của mình đáng yêu nhất.



Chuông cửa “leng keng”, có khách vào tiệm. Cô bèn nở một nụ cười tươi nhất có thể.

- Xin chào quý khách!

- Cho tôi một trà sữa sô cô la, kèm một phần bánh ngọt - ngưng một lát - …vị trà xanh. Mang đi.

- Xin quý khách đợi một lát, sẽ có ngay.

Tiệm bánh này vốn là của một cô chủ tốt bụng, đã thuê cô và Gu Reum vào làm. Chỉ là làm thêm giờ, chiều cô và Gu Reum lại phải lên giảng đường. Nhưng cô và Gu Reum rất yêu nơi này, vì làm bánh vốn là sở thích của cả hai người, hơn nữa, ở đây không có đầu bếp nào cả. Tất cả đều là tự tay cô và Gu Reum làm. Cũng không nghĩ tới sẽ được mọi người yêu thích đến vậy.

- Xong rồi đây. Này, của cậu. Gu Reum đưa bánh trà xanh cho cô, vừa lúc ấy, cô cũng pha xong trà sữa.

- Của quý khách hết 4000 won.

- Cảm ơn quý khách rất nhiều. Sau này lại ghé!

Có nhiều thứ, chúng ta nên trân trong. Như cuộc sống của cô hiện giờ chằng phải rất tốt sao? Cô muốn như vậy, dường như cứ tiếp tục như vậy, lại thấy hạnh phúc vô cùng.

Từng nghe qua: “Em thương anh không biết từ bao giờ, bất giác nhìn lại, đã trôi qua nhiều năm tháng.” Anh và cô, chính là như vậy!

Nhìn ra ngoài, sắc trời vô cùng đẹp, tụa như lòng cô ngay lúc này. Yên ả, phẳng lặng, không gợn sóng.

Khẽ nhâm nhi vị trà sữa anh yêu thích – sô cô la – nụ cười không tự giác lại hiện lên. Thầm nghĩ: “Hôm nay…mình cười hơi nhiều thì phải.”
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Heard: "I don't know you from ever, real feeling of looking back have passed many years" 6h30 morning, put your hands off alarm bells, Min Ah lồm cồm cow up, brushing and washing the face done, she to do, also didn't eat breakfast. Looks like she has stepped out of the door when the wrong leg, at unsuspecting back lifts to meet acquaintances-a strange guy-also the same elevator ride. He politely: "Hello! Long time no see. " She only smiled in response, rather than the truth when he said that she also did not get a look in. But would that have done to the story. Into the elevator, she finds out he's just staring at you-do not leave the eye! She carefully turned to look in the mirror, but expressly did not detect any traces of anything unusual. A little annoyed, she turned to look back at him by the same detector eyes alert. Homeless, he successively turn to laugh. In favour of her, him always ... laughing! The latter have to call him "smiley face" so new. Really there is little panic, making the cold, she again looked at him, eyebrows have my chau, Stern.-You ... very interesting! At the same time, Elevator "ting", and then a door opens. She rảo stepped out of the elevator, feeling the crush slowly one step would be to grab him, all my life, no escape. Until then, taxi on the yen was feeling restless insurgent unceasing. Put your hands up, put their sailings to fasten grab his collar, deep breathing. Very fast, regain calm. In fact, she almost forgot about him then, would doubt again, not so, did he make the lung, panic. Truth lose face too go to aaa ~ remembered saying in elevator explained, real sensations Min Ah goose bumps, the shudder screw spikes. Min Ah is a sociable, people have strong, stubborn never subjugated. The further back a smile or laugh, so much so that, you also have to tell: "I must eat something that laugh Jimmy Min Ah?" She uncontested: "this is my goodness! If you feel sad, look at me funny. Ensure all sad! " At the time, she laughed: "well, I have to laugh together." Cứ mỗi lần nhớ đến anh, lòng cô lại có chút đau lòng. Quai hàm sắc sảo, lông mày rậm, mũi cao, thẳng, đôi môi mỏng, gương mặt sáng láng, rất điển trai. Ánh mắt khi nhìn cô tràn ngập dịu dàng, thế nhưng khi đối với đồng nghiệp, bạn bè của cô là con trai, thì thật sự vô cùng hắc ám. Cô và anh, có thể coi là số phận an bài, gia đình của anh và cô cũng có chút thâm giao, thế nên, từ bé anh và cô đã rất thân thiết. Anh hơn cô 6 tuổi, có chuyện gì anh cũng bảo vệ cô, thời gian trôi đi, tình cảm cũng theo đó mà lớn dần… Thật ra, cô không phải người Hàn Quốc, chỉ có ba cô là người Hàn, ba mẹ cô vốn mất sớm, gia đình anh đã nuôi cô từ lúc cô sáu tuổi, đến giờ cũng phải gần mười bốn năm. Chuyện anh và cô, dĩ nhiên không bị phản đối, trái lại còn rất được ủng hộ. Nghĩ đến đây, hình ảnh trước mắt bỗng nhòe đi. Từ sau khi anh đi, tim cô vốn đã đi theo anh. Trong mắt Min Ah, ngoài anh Tae Oh, ba cô và bác Park, thì đàn ông tuyệt đối không phải thứ tốt đẹp gì. Cho nên cô luôn muốn giữ khảng cách nhất định, kể cả anh ta – “mặt cười”. As for "smiley", actually wasn't what aversion, just around him, as there is a flow of gas, making her always renders a little uncomfortable. Moreover, he is the man, that you did not like them, finally is still the man in trouble, man trouble. To make instant, caught smiling as flowers are Reum Gu, anyone buds blossoming smiles. Ended up, is still his girl. Door bell "Jingle", got into the store. She then hatched a fresh smile possible. -Welcome!-Give me a chocolate milk tea, with one part sweet cakes-stop a slice-... the taste of green tea. Carried away. -Please wait a moment, there will be soon. This bakery which is of a kind, hired her and Gu Reum. Just do more now, she and Gu Reum not lectures. But she and Gu Reum very love this place, because the cake which is the preference of both people, moreover, here there is no stove top at all. All of her own hands and Gu Reum do. Also don't think will get people love so much.-All right here. This, you know. Gu Reum put green tea cake for her, just at the time, she was also brewing tea. Your most-4000 won.-Thank you very much. After this visit again! There are many things, we should cherish in. As her life we now must be very good? She wants the same, seems to continue as such, extremely happy. Heard: "I don't know you from ever, real feeling of looking back, has passed many years." He and she, is exactly the same! Look out, incredibly beautiful Sun shades, tụa as she is right now. Quiet, straightforward, not ripples. My SIP taste you love milk tea-chocolate-no smile self-belief again. Thought: "today I laughed slightly more."
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Ever heard: "I do not know my heart ever since, suddenly look back on many years have passed," 6:30 am, hands off alarm bells, Min Ah scrambled up, brushing cleansing done, she immediately to work, and did not even have breakfast. It looks like she stepped out of the door when the boring, time to lift did not expect to meet an acquaintance - an is- he also accompanied the elevator. He was polite: "Salute the flag! Long time no see. " She just smiled, not meet, so when he says it, she did not take a look. But what's done something to it. In the elevator, she found him staring at her - without looking! She carefully looked into the mirror lifts, but absolutely never found any trace of anything unusual. There is little uncomfortable, she turned to look at him with eyes of scrutiny and heightened vigilance. Residential course, he immediately laughed. In her stunning, he always ... laugh! Later certain to call him the "smileys" so new case. Actually a bit frightened, as the cold, she again looked at him, brow slightly furrowed, sternly. - She was ... very exciting! Meanwhile, the elevator "ting" for an hour, then the door open. She then walked out of the elevator, feeling pleased to be moving slowly grabbed him, life does not get out of. Until then settled on a taxi, feeling restless rise relentlessly. Immediately raised his hands, grabbed his collar, deep breathing. Very quickly, regain calm capital. In fact she almost forgot about him and, no doubt to see, not only that, there was him making awkward, scared. It lost face too go aaa ~ suddenly remembered in the elevator saying just now, suddenly Min Ah creepy, transient shudder. Min Ah was an outgoing man, somewhat aggressive personality, stubborn not never subjugated. Moreover the good laugh, laugh so much, he had to say, "I ate something that every laugh a lot so Min Ah?" She immediately countered: "This is my goodness! If you are sad, just look at me laugh. Ensure all sad! " Then he laughed, rubbing her head: "Then I had to laugh together." Every time he remembered, her heart was a bit of heartache. Sharp jaw, bushy eyebrows, nose high, straight, thin lips, face, bright, very handsome. Seeing her eyes filled with tenderness, but as for colleagues, friends of her son, is really extremely dark. She and I, can be considered a fate arrangements, family She also has a little brother and intensive communication, so, from little brother and she was very close. English than her 6 year old, what he did to protect her, time lapse, feelings that grow well under ... Actually, she's not Korean, only her father was a Korean, her parents which lost early, his family had raised her since she was six years old, to always be close to fourteen years. How he and she, of course, no objection, on the contrary is favored. Thinking of this, immediate image suddenly blurred. Since he went, her heart had followed his capital. In the eyes Min Ah, besides he Tae Oh, her father and uncle Park, the man absolutely not what good stuff. So she wants to keep confirm certain way, including him - "smiley". For "smileys", carried out nor grudge, just around him, like a evil aura , always made ​​her a little uncomfortable. Moreover, he is the man, whom she did not like them, the capital, after all still a man in trouble, man trouble. By the workplace, immediately caught Gu Reum smiling like flowers, unconsciously smile. Eventually, his friend was still the loveliest.  Doorbell "tinkling", visitors to the shop. She went bright smile possible. - Hello Guest! - Give me a chocolate milk tea, together with a pastry section - paused for a moment - ... Green tea. Carried away. - Please wait a moment you will have immediately. This bakery owned by a good-hearted mistress, who hired her and Gu Reum to do. Just as overtime, she and Gu Reum way back to lecture. But she and Gu Reum loved this place, because baking hobby capital of both of them, moreover, there is no chef at all. All are self-made hers and Gu Reum. Nor thought to be people loved so much. - I'm done here. Hey, yours. Gu Reum putting green tea cake for her, just at that time, she also cuppa milk. - Of all 4000 you won. - Thank you very much. Later re-look! There are many things we should appreciate in. As her life right now a very good ligament stars? She wanted so, it seems to continue like this, extremely happy to see. Having heard: "I do not know my heart ever since, suddenly look back, many years have passed." He and She , it is so! Look out, the face of the sky extremely beautiful, like her heart now. Quiet, calm, unruffled. softly sip his favorite milk tea taste - chocolate - not self-conscious smile to show up. Thought, "Today ... I laugh a little more, it must."































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: