Vào một ngày chủ nhật đẹp trời, tiếng chuông đồng hồ khẽ reo đánh thức dịch - Vào một ngày chủ nhật đẹp trời, tiếng chuông đồng hồ khẽ reo đánh thức Anh làm thế nào để nói

Vào một ngày chủ nhật đẹp trời, tiế

Vào một ngày chủ nhật đẹp trời, tiếng chuông đồng hồ khẽ reo đánh thức tôi dậy. Đồng hồ chỉ 5:30 AM, tôi quơ tay tắt chuông báo thức, hào hứng đón chào một ngày mới lại đến. Mỗi ngày bình thường với tôi là một ngày mà không giống bất kỳ một ngày nào trước đó, sẽ có những điều mới lạ mà hôm qua ta chưa từng làm. Tôi rời nhà với một một chiếc quần short, chiếc áo thun trắng và một máy nghe nhạc để chạy bộ ngoài công viên như thói quen hằng ngày. Sau khi buộc đôi giày và đeo đôi tai nghe xanh dương bắt mắt mà tôi mới mua vài ngày, đó là kiểu mới nhất của Apple với thiết kế khá đẹp.
Tôi rảo chân trên những đường gạch quen thuộc trong công viên. Bất giác một ánh nhìn từ một cậu bé nhìn thẳng vào tôi. Đó là một cậu bé nhỏ, chạc chừng 10 tuổi, người gầy gò, đôi tay dài leo kheo với một bộ đồ cũ, rách nhiều chỗ. Có lẽ là một cậu bé ăn xin, nhưng sao tôi chưa từng thấy em trước đây nhỉ? Tôi tiến lại gần trong khi em vẫn đang nhìn chằm chằm tôi. Sau khi nở một nụ cười thân thiện trong đôi mắt đáng thương của em, tôi cùng em ngồi trên chiếc ghế đá cạnh đó. Sau một hồi trò chuyện, tôi biết được rằng mẹ em đã mất khi em còn rất nhỏ, em cùng ba sống lang thang, đi xin ăn khắp thành phố. Nhưng cách đây vài hôm ba em đã mất vì quá yếu ôm, lại không đủ ăn với số tiền xin được ít ỏi mỗi ngày,bỏ lại em một mình lang thang xin ăn sống qua ngày. Tôi đã rất buồn sau khi nghe xong câu chuyện của em, và tất nhiên tôi sẽ giúp em gì đó. Tôi sẽ đưa em đến trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi của thành phố, dĩ nhiên. Nhưng điều tôi muốn lúc này là có thể làm cho em ngay một cái gì đó, tôi muốn dẫn em đi ăn hay đơn giản là mua cho em một cái bánh, như vậy là em đã vui lắm rồi. Nhưng giờ này thì chưa có quán ăn nào mở cửa và nếu có đi nữa thì tôi cũng chẳng có đồng nào bên người. Thế là tôi đành tiếp tục trò chuyện với em thêm một lát, tuy mới gặp nhau nhưng em đã tỏ ra rất gần gụi với tôi, em chia sẽ những kỷ niệm vui buồn của mình. Và tự nhiên tôi cảm thấy rất thương em, bất giác nhìn vào đôi mắt em, tôi mỉm cười, thì ra nãy giờ em luôn chăm chú nhìn vào đôi tai nghe trên cổ của tôi. Ra ban đầu em chăm chú nhìn tôi là vì đôi tai nghe bắt mắt ấy, tôi vội tháo ra ngỏ ý muốn cho em nghe. Hơi bất ngờ, em vui mừng cầm lấy, nũ cười trên môi em như không giấu được niềm vui của mình. Tôi đã cho em nghe những bản nhạc mà tôi thích nhất và vui vẽ ngồi bên nhìn em thích thú khi lần đầu được cầm một vật dụng “ xa xỉ” như vậy. Nhìn nụ cười trên môi em, tôi mới thực sự hiểu hạnh phúc đôi khi vô cùng đơn giản. Đó là khi ta cho đi và được nhìn thấy những hạnh phúc của người khác.
Tôi trở về nhà khi đã đưa em đến trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi. Và chiều hôm ấy cũng là lúc ý tưởng về một hội những người giúp đỡ trẻ em nghèo trong thành phố ra đời. Một hội những người sẽ phát những món quả nhỏ mỗi tuần cho trẻ em nghèo. Chỉ là những món quà rất nhỏ.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Anh) 1: [Sao chép]
Sao chép!
On a beautiful Sunday, my clock bells ring wake me up. The clock only 5:30 AM, I swing the hands off alarm bells, excited to welcome a new day coming back. Every normal day to me is like a day without any previous one day, there will be new things that today we've never done. I left home with a a shorts, white t-shirt and a player for running outside of the Park as the daily routine. After tying shoes and wearing a pair of headphones blue eyes that I recently purchased a few days, which is the latest model of Apple with good design. Tôi rảo chân trên những đường gạch quen thuộc trong công viên. Bất giác một ánh nhìn từ một cậu bé nhìn thẳng vào tôi. Đó là một cậu bé nhỏ, chạc chừng 10 tuổi, người gầy gò, đôi tay dài leo kheo với một bộ đồ cũ, rách nhiều chỗ. Có lẽ là một cậu bé ăn xin, nhưng sao tôi chưa từng thấy em trước đây nhỉ? Tôi tiến lại gần trong khi em vẫn đang nhìn chằm chằm tôi. Sau khi nở một nụ cười thân thiện trong đôi mắt đáng thương của em, tôi cùng em ngồi trên chiếc ghế đá cạnh đó. Sau một hồi trò chuyện, tôi biết được rằng mẹ em đã mất khi em còn rất nhỏ, em cùng ba sống lang thang, đi xin ăn khắp thành phố. Nhưng cách đây vài hôm ba em đã mất vì quá yếu ôm, lại không đủ ăn với số tiền xin được ít ỏi mỗi ngày,bỏ lại em một mình lang thang xin ăn sống qua ngày. Tôi đã rất buồn sau khi nghe xong câu chuyện của em, và tất nhiên tôi sẽ giúp em gì đó. Tôi sẽ đưa em đến trung tâm nuôi dưỡng trẻ mồ côi của thành phố, dĩ nhiên. Nhưng điều tôi muốn lúc này là có thể làm cho em ngay một cái gì đó, tôi muốn dẫn em đi ăn hay đơn giản là mua cho em một cái bánh, như vậy là em đã vui lắm rồi. Nhưng giờ này thì chưa có quán ăn nào mở cửa và nếu có đi nữa thì tôi cũng chẳng có đồng nào bên người. Thế là tôi đành tiếp tục trò chuyện với em thêm một lát, tuy mới gặp nhau nhưng em đã tỏ ra rất gần gụi với tôi, em chia sẽ những kỷ niệm vui buồn của mình. Và tự nhiên tôi cảm thấy rất thương em, bất giác nhìn vào đôi mắt em, tôi mỉm cười, thì ra nãy giờ em luôn chăm chú nhìn vào đôi tai nghe trên cổ của tôi. Ra ban đầu em chăm chú nhìn tôi là vì đôi tai nghe bắt mắt ấy, tôi vội tháo ra ngỏ ý muốn cho em nghe. Hơi bất ngờ, em vui mừng cầm lấy, nũ cười trên môi em như không giấu được niềm vui của mình. Tôi đã cho em nghe những bản nhạc mà tôi thích nhất và vui vẽ ngồi bên nhìn em thích thú khi lần đầu được cầm một vật dụng “ xa xỉ” như vậy. Nhìn nụ cười trên môi em, tôi mới thực sự hiểu hạnh phúc đôi khi vô cùng đơn giản. Đó là khi ta cho đi và được nhìn thấy những hạnh phúc của người khác.I returned home when have to orphan feeding center. And he was also the afternoon at the idea of a society for those who help the poor children in the city. A Congress who will play the small gift each week for poor children. Only very small gifts.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Anh) 2:[Sao chép]
Sao chép!
On a sunny Sunday, the bell rang softly clock woke me up. Clock showing 5:30 am, I motioned off alarm bells, excited to welcome a new day comes. Each ordinary day to me is a day unlike any previous one day, there will be new things that I have not made yesterday. I left home with a shorts, white T-shirt and a player to jog in the park as a daily habit. After forcing the shoes and wear a pair of eye-catching blue headphones that I bought a few days, which is common with Apple's latest design is quite nice.
I roadblocks on the familiar brick road in the park. Suddenly a look of a boy looking straight at me. It was a small boy, about 10 years old yoke, thin man with long arms with a costume parade climbing the old, torn places. Perhaps a beggar boy, but I've never seen you before here? I approached while I was still staring at me. After a friendly smile in your pitiful eyes, I and I sat on a bench nearby. After some conversation, I learned that my mother died when I was very young, and their three children live in the streets, begging for food throughout the city. But a few days ago, my father had died too weak to hug, not enough food to obtain meager amount every day, leave me alone wandering beggars alive. I was very sad after listening to my story, and of course I'll help you do that. I'll take you to the feeding center of the city orphans, of course. But what I want is right you can make something, I want to lead you to dinner or simply buy you a cake, so I was happy then. But this time it does not have bars open and if they did, I would not have any money around. So I had to continue to chat with me for a moment more, but just met but I was very close to me, she shared memories of her joys and sorrows. And naturally I feel very loved you, suddenly look into your eyes, I smiled, then the whole time you are staring into a pair of headphones on my neck. Out first stared my brother because his eye-catching pair of headphones, I quickly removed the child wished to hear. Somewhat surprisingly, I took joy, smile as you could not hide his joy. I've given you listen to my favorite music and joy sat looking at me for the first time enjoy widgets holding a "luxury" as such. Looking smile on your lips, I really understand happiness sometimes extremely simple. That's when we let go and see the happiness of others.
I came home once took him to the feeding center orphans. And that evening is when the idea of an association who help poor children in the city was born. An Assembly who will play small gifts to needy children each week. Just small gifts.
đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: