đã lâu rồi chúng ta không liên lạc. con trai của tôi và tôi vừa mới hết bệnh. thật là kinh khủng! nhưng bây giờ chúng tôi đã tốt hơn. anh ấy đã tiếp tục đi học mẫu giáo. sau khi bị bệnh nặng, anh ấy bắt đầu thay đổi tính cách. mỗi lần tôi gọi anh ấy luôn "dạ" có nghĩa là "yes" (đối với người Việt Nam có nghĩa đứa trẻ đó biết vâng lời và ngoan ngoãn). và anh ấy ăn ngon miệng hơn, nhiều hơn! buổi tối anh ấy ngủ ngon hơn nữa! :)Ah! bây giờ tôi nhận dạy kèm anh văn cho một đứa trẻ 12 tuổi. tiếng anh của cô ấy cực kỳ yếu. cô ấy chỉ được 5,6 điểm mỗi lần kiểm tra thôi. và cô ấy rất ghét và sợ môn tiếng anh. sau khoảng 3 tháng, tôi chỉ cho cô ấy những cái căn bản và cách họn tiếng anh. Bây giờ cô ấy đã làm được 8,9,10. Năm nay tôi 24 tuổi. Phổi của tôi ko được tốt lắm! Bác sỹ bảo tôi có thể do suy nghĩ nhiều quá, sức khỏe yếu nên dễ nhiễm bệnh. Cơ thể tôi quá yếu để chống lại những con virut kinh khủng đó! Nhưng tôi biết, tôi đã quá trách nhiệm với những người khác nhưng lại ko có trách nhiệm với bản thân. Tôi đã ko chịu chăm sóc bản thân kỹ cho bản thân! Tôi nghĩ tôi nên kiếm một công việc phù hợp với bản thân. Tôi rất muốn trở thành một cô giáo dạy tiếng anh. Nhưng ở đây quá nghèo để làm gia sư. Còn các trung tâm anh ngữ đã đủ người…
đang được dịch, vui lòng đợi..