Prior to Sapa, calling my sister my sister said "Let's go children, Sapa, you will have many beautiful corners take great pictures and even roadside wildflowers Sapa also brings a beauty of its own. But I'm up to this holiday occasion East, not feeling peaceful, quietly beautiful peace of Sapa ". Although having too much rough, these travels constantly being changed but we're still eager, by the name of Sapa itself brought a separate appeal of the natural beauty, culture, and customs. Just the name only well enough we urge backpack laptop up and away, to get to a strange land, looking for an emotional, feeling the other, satisfy the desire to move. After 6 hours ride of beds, we started reached the District of Sapa. Through the car window molding, I uttered the words before the beauty of nature here and wake you up in the companion. Hoang lien mountains proudly with swathes of forest green. The endless bounce Valley along terraces, the corn Lady are leaves green. Roadsides, and serial information. The House gradually appears as the Sheriff of san car pulling to the digging, climbing roses are brilliant. Afternoon sunlight makes the pass the vast stretch of the same magnificent space, generosity, sparkling. I silence the beauty of nature here and see more extreme view point, nice angle to watch the scene, to stop feeling, enjoy splendid. And you took up a companion plan to go from Sapa Lao Cai city by motorbike will try to go early, stopping to grab couple images so beautiful just the outer door mould glance. Hai ngày rong ruổi trên xe máy, chúng tôi đã đi hầu khắp những điểm chính ở Sapa và vẫn không ngớt lời khen về vẻ đẹp nơi đây. Thiên nhiên đã ưu đãi cho vùng đất này quá nhiều từ khí hậu, sông suối, núi rừng đến những sản vật phong phú. Đỉnh Phanxipang cùng khu sinh quyển núi Hoàng Liên vẫn là điểm chinh phục hấp dẫn, hứa hẹn với bao người đam mê leo núi, khám phá, muốn tận hưởng cảm giác ở trong một môi trường thiên nhiên nguyên sơ. Đèo Ô Quy Hồ mênh mang trong nắng chiều làm nức lòng bất cứ một khách giang hồ nào đam mê những khung cảnh kỳ vĩ, hoành tráng. Thung lũng Mường Hoa chồng xếp bao ruộng bậc thang loang loáng ánh nắng chênh chao mùa nước đổ trong buổi hoàng hôn rực rỡ. Đứng ở đỉnh núi Hàm Rồng, bạn có thể quan sát toàn cảnh thị trấn để cảm nhận được cái mênh mang của đất trời. Những địa danh như Cầu Mây, Thác Bạc, Bã đá cổ, Suối Vàng, Thác Tình Yêu, Tả Phìn… gắn liền với Sapa, gợi lên những nét đẹp riêng có của vùng sơn cước thơ mộng, hoang sơ mà kỳ vĩ. Và ngay thị trấn mờ sương, đứng ở điểm cao lặng nhìn mây vờn đỉnh núi, trôi qua đèo cũng thấy một kiệt tác của thiên nhiên rồi. Có lẽ bao năm nay, du khách đến với Sapa, say đắm với vẻ đẹp nơi đây cũng chính từ những vẻ đẹp hồn nhiên, nguyên sơ, lung linh ấy. Đến Đà Lạt, bạn đồng hành của tôi cứ đi tìm bản làng dân tộc nhưng không thể gặp. Đà Lạt hoàn toàn là thành phố hiện đại, nếp sống và mọi hoạt động đều thep nhịp điệu của đô thị phương Tây, văn minh, lịch sự, lãng mạn, trang trọng. Ngay cả cách làm nông nghiệp ở đây cũng rất chuyên nghiệp. Bạn bảo là ở Sapa đi đâu cũng gặp người dân tộc trong trang phục truyền thống, đi bán những sản vật núi rừng. Đây có lẽ cũng là một đặc ân mà Sapa được hưởng từ cuộc sống thuần phác với bản sắc văn hóa phong phú, độc đáo của nhiều dân tộc như Mông, Dao, Giáy… Những sắc màu văn hóa, phong tục, nếp sống, ngôn ngữ… của các bản làng dân tộc đem đến sắc màu riêng, linh hồn riêng cho Sapa mà không một thành phố du lịch hiện đại nào có được. Ở Sapa, chỉ cần đi vài cây số, bạn có thể vào bất cứ một bản làng nào và được trải nghiệm cuộc sống cùng những người dân tộc, được thưởng thức chính những đặc sản, hương sắc vùng cao Tây Bắc. Những cái tên như bản Cát Cát, bản Hồ, Tả Van, Tả Phìn… luôn luôn được đánh dấu như những điểm nhấn trang trọng trong bản đồ du lịch Sapa.
Tuy nhiên, khi ở lâu, đi nhiều một chút, cảm nhận của bản thân tôi có nhiều băn khoăn bởi tôi thấy mọi vẻ đẹp của Sapa, nguyên sơ, thuần khiết đang trong tình trạng chông chênh, đang bên mép vực của mai một và mất mát. Những vẻ đẹp, cả thiên nhiên và văn hóa nơi đây đang trong tình cảnh như người đi thăng bằng trên dây vì thị trấn ấy đang chứa một xung đột gay gắt, tạo nên những đối cực có khả năng hủy hoại tất cả những nét đẹp thuần khiết mà bao lâu nay chúng ta ca ngợi về mảnh đất này. Đó là xung đột giữa việc gìn giữ cảnh quan thiên nhiên, bản sắc văn hóa, nếp sống, sinh hoạt truyền thống để làm du lịch lâu dài với nhu cầu phát triển nhanh, đô thị hóa mạnh, hiện đại hóa tức thời, làm du lịch trước mắt để thu về lợi nhuận cho một số ít người. Số phận của người dân tộc ở đây, do đó, cũng chênh chao, mong manh như chính những con suối, con thác, như những khu rừng đang có nguy cơ bị tận diệt, đến một ngày mất đi vĩnh viễn. Cho nên, khi đến Đà Lạt, tôi nuối tiếc và chắc chắn như đinh đóng cột là một ngày kia sẽ trở lại thành phố mộng mơ; còn với Sapa, tôi ra về mà lòng đầy băn khoăn, luôn có cảm giác không thỏa, luôn tiếc nuối những nơi chưa kịp đến. Bởi một lẽ rất đơn giản là, lúc mình quay lại, chắc gì đã còn những khung cảnh mình đã chụp ngày hôm nay, đã còn những vạt rừng xanh mướt, đã còn những khu ruộng bậc thang ngút ngát, đã còn những bước chân của người dân tộc trên khắp các nẻo đường, đã còn gặp những ánh mắt, nụ cười trong veo hiếm hoi, ngay cả với ngày hôm nay.
đang được dịch, vui lòng đợi..
